CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 75

Tôi tự nhắc nhở bản thân là tôi có quyền ngủ với bất kỳ ai mà tôi muốn, kể
cả đó là một người lạ đi chăng nữa. Vì khi ấy, tôi sẽ không phải nghe những
lời phán xét, phê bình hay chỉ trích. Cũng không ai trong mối quan hệ đó
phải cảm thấy tội lỗi.

114

Nói thì nói vậy, nhưng không hiểu sao tôi lại có cảm giác như mình đã mất
đi thứ gì đó, mà không biết là gì, cũng không biết làm sao để tìm lại. Tôi có
cảm giác như tôi không còn là tôi của ngày hôm qua nữa.
Thở dài, tôi kéo ga giường lên che mắt để ngăn lại những giọt nước mắt
lưng tròng.
Tôi ấn chặt hai mắt. “Mày ổn mà, Avery,” tôi nói thành tiếng. “Tất cả mọi
chuyện đều sẽ ổn thôi mà.”
Tôi ngã người xuống gối, và nhớ về khoảng thời gian khi còn học trung
học. Chúng tôi đã học về loài bướm. Khi đem soi cánh của chúng dưới kính
hiển vi, ta sẽ phát hiện chúng được tạo thành từ những chiếc vảy bé tí.
Thầy giáo đã nói với chúng tôi rằng, nếu ta động vào những chiếc vảy ấy,
chúng sẽ rụng đi và không bao giờ mọc lại nữa. Nhiều con bướm có những
mảng rõ rệt trên cánh, nhưng khi bạn thả chúng đi, bươm bướm vẫn sẽ bay
bình thường, và vẫn sẽ tiếp tục cuộc đời của nó, Rồi nó cũng sẽ quen dần
với cuộc sống mới mà thôi.

115

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.