CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - Trang 151

Tôi không nghĩ nhiều, nhưng đáp án đã có sẵn trong lòng rồi.

Lợi hại, chính là…

“Làm cả thế giới này, vì có tớ, mà sẽ khác đi một chút.” Tôi không

nhìn sao trời.

Tôi không cần làm thế.

Tôi nhìn vào đôi mắt Thẩm Giai Nghi, chầm chậm nói ra câu ấy.

… mà thế giới của tớ, chính là trái tim cậu.

Tháng Sáu năm 2005.

Sân tập bóng chày Toroko ở Đài Trung. Mấy thằng con trai năm ấy

từng tán phét về mơ ước, lại vì Thẩm Giai Nghi mà tụ hội về một chỗ.
Nhưng lần này, chúng tôi vừa nói chuyện vừa dùng gậy bóng chày vung lên
quật xuống, rất là tốn sức.

Tôi xắn tay áo, thở mạnh, cầm cây gậy bằng nhôm màu bạc lên.

Lại bỏ vào một đống xèng.

“Năm ngoái, có lần tớ nghe Thẩm Giai Nghi nói, tuy cô ấy rất thích trẻ

con, nhưng cũng thường cảm thấy bọn chúng rất phiền phức, không biết
phải làm gì với chúng cả. Vì vậy, lần ở Tín Nguyện Hành đó, những người
khác đều cố ý chơi với bọn trẻ, lại nói mình quản lý bọn trẻ hay thế nào
giỏi thế nào, làm cô ấy rất áp lực.” Liêu Anh Hoằng mặc bộ đồ Tây màu
đen, đứng phía sau lưới sắt, nhìn lưng tôi.

“Ờ?” Tôi nín thở, nắm chặt gậy.

“Năm đó nghe cậu cằn nhằn, bảo bọn nhóc con thật đúng là phiền chết

đi được, Thẩm Giai Nghi lại cảm thấy cậu rất thật thà, không hề làm bộ làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.