CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - Trang 160

Thế này rất hay, người càng đông, lại càng hợp với tính cách của tôi.

“Kha Đằng, mày phải nghĩ cho kỹ đấy!” Hứa Bác Thuần hồ nghi,

không nhịn được lên tiếng nhắc nhở tôi.

“Hả?” Tôi đập đập tay lên mặt. Dùng sức đập mạnh lên mặt.

“Mày mà làm thế, thì sẽ giống mấy thằng bọn Liêu Anh Hoằng, Tạ

Mạnh Học, A Hòa rồi còn gì.” Hứa Bác Thuần trợn mắt nhìn tôi.

“Coi như tao không kiềm chế được nữa đi. Tao vốn là loại người đó

mà, cái loại khốn kiếp đã thích ai thì chỉ hận không thể cho toàn thế giới
biết được điều đó ấy.” Tôi vung tay, tự cổ vũ chính mình.

Tôi cầm lời bài hát đã photocopy từ trước phát cho hai chục thằng con

trai đã tập luyện thành thục ca khúc “Anh vẫn ngày ngày nhớ đến em”. Cả
bọn chẳng đứa nào hiểu gì cả, đến khi định thần lại, toàn bộ đã đứng quây
quanh mấy chiếc micro, đợi tôi ra hiệu lệnh.

Trong hội trường khá giống với trường đầu La Mã cổ đại, người dẫn

chương trình đang chờ tôi lên tiếng, tất cả học sinh lớp Chín, lớp Mười hai
có mặt tai đây đều đang chằm chằm nhìn tôi. Tôi nhướng mày, hít sâu, đầy
lòng tự tin thiên bẩm của mình lên đến đỉnh điểm.

Tôi tìm thấy Thẩm Giai Nghi đang ngồi bên dưới, ánh mắt hờ hững

lướt qua bên cạnh cô.

“Bây giờ, tớ muốn tặng cho người con gái tớ thầm cảm mến một bài

hát do chính tớ sáng tác. Hy vọng một ngày nào đó của nhiều năm sau,
người ấy vẫn có thể nhớ lại, đã từng, có một người con trai như thế, đã làm
một việc như thế, bởi vì cậu ấy vô cùng vô cùng thích người ấy.” Tôi vỗ vỗ
vào đám con trai đang hết sức ngạc nhiên đứng bên cạnh, nói: “Bắt đầu đi,
những nô bộc trung thành của ta!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.