CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - Trang 159

Nhưng, chính là rất đặc biệt. Đặc biệt đến mức không thể định nghĩa

rõ ràng.

Tôi muốn thêm một chút nữa, một chút nữa thôi.

“Để Giai Nghi biết mình có tình cảm đặc biệt với cô ấy, dường như

cũng khả thi đấy nhỉ?” Tôi lẩm bẩm tự nói một mình, đứng trên ban công,
nhìn bầu trời đêm bị cột ăng ten chia cắt thành mấy mảnh.

Yêu một người thì chẳng cần quan tâm đến lịch trình cụ thể gì cả,

cũng chẳng thể xác định thời cơ nào mới là thích hợp nhất để người ấy biết
được tâm ý của mình.

Nghĩ lại, nhờ vào cuốn sổ thường ngày không ngừng ghi lại những

chủ đề có thể nói chuyện, thời gian tôi và Thẩm Giai Nghi buôn chuyện
điện thoại mỗi lúc một dài hơn, đã có thể kéo dài đến ba bốn tiếng đồng hồ.
Ba bốn tiếng cơ đấy! Tán chuyện ăn ý đến đẳng cấp này, hẳn cũng ngấm
ngầm biểu thị rằng tôi có thể… đặc biệt hơn cả đặc biệt một chút rồi nhỉ?

Lần này, hãy gạt hết những tính toán gian trá kia đi, dựa vào trực giác

thôi!

Tôi nhìn phần lời bài hát trong cuốn sổ, bài hát tôi viết cho Thẩm Giai

Nghi, đã sắp tuôn trào rồi.

Điểm đến của chuyến du lịch tốt nghiệp cấp III là Khẩn Đinh. Năm

nào khóa nào cũng thế, chẳng có gì mới mẻ cả.

Buổi dạ hội hôm đầu tiên, nhà trường thuê trọn hội trường lớn của

trung tâm hoạt động thanh niên Khẩn Đinh, lớp nào cũng có thể đăng ký
lên sân khấu hát hò biểu diễn, có điểm danh, nên không ai dám tự tiện chạy
ra khỏi hội trường đi chơi đêm, mấy trăm người tụ tập vào một chỗ, ủ rũ
nghe nhạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.