CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 68

“Đúng thế. Nhưng lẽ ra ông đã chết cách đây lâu lắm rồi.” Orsati đưa

cho Gabriel cái bùa. “Đeo nó vào cổ đi. Không chỉ xua tà ma đi thôi đâu.”

“Thật tình,” Gabriel đáp, “Tôi đang tự hỏi liệu ông còn thứ gì có

quyền phép mạnh hơn một chút hay không.”

“Như thứ gì?”
“Một khẩu súng.”
Trùm băng đảng mỉm cười. “Tôi có một thứ còn lợi hại hơn súng đạn

nữa.”

Gabriel đi theo con đường cho tới khi nó rẽ sang đường đất, rồi theo đó đi
tiếp xa hơn một chút. Con dê già đang đợi đúng chỗ Ông trùm Orsati đã nói
cho biết, ngay trước chỗ rẽ ngoặt bên tay trái, dưới bóng mát của ba cây ô
liu cổ thụ. Khi Gabriel tới gần, nó nhổm dậy từ chỗ nghỉ ngơi và đứng ngay
chính giữa lối mòn chật hẹp, cái cằm hất lên ngang ngạnh như thể thách
thức ông cứ thử vượt qua. Nó có bộ lông giống kiểu mẫu của một con ngựa
palomino và một chòm râu đỏ. Cũng như Gabriel, mình nó đầy sẹo vì các
trận đánh trước đây.

Gabriel nhích xe hơi tới trước, hy vọng con dê sẽ chịu rời bỏ vị trí

không cần đánh nhau nữa, nhưng con vật cứ đứng ì ra đó. Ông nhìn khẩu
súng chủ đồn điền đưa cho. Một khẩu Beretta 9mm đang nằm trên ghế dành
cho khách ở đằng trước, đã nạp đầy đạn. Một phát bắn vào giữa cặp sửng
đã bị mòn của con dê là tất cả những gì cần làm để kết thúc tình trạng ách
tắc này, nhưng không thể được; con dê cũng như ba cây ô liu cổ thụ đều
thuộc quyền sở hữu của Ông trùm Casabianca. Và Gabriel chỉ cần đụng tới
một sợi lông trên cái đầu thảm hại của nó cũng đủ gây ra một mối thù
truyền kiếp, và máu sẽ tuôn tràn.

Gabriel nhấn còi xe hai lần nhưng con dê vẫn không thèm nhúc nhích.

Thở dài thườn thượt, ông leo ra khỏi xe, thử lý sự với con vật - mở đầu
bằng tiếng Pháp rồi tiếng Ý, và sau đó ông bực tức tuôn ra tiếng Do Thái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.