CÔ GÁI THÁNG SÁU - Trang 278

anh đang gửi thư cho người tình, nói anh đã đến Mỹ rồi, bị mụ vợ già quản
kĩ quá, không tranh thủ được lúc nào.

Lúc ăn cơm, đầu óc anh cũng để ở đâu đâu, hỏi anh món nọ món kia

có ngon không, anh đều chỉ đáp “được”, “không đến nỗi” cho qua chuyện.

Vừa ăn xong một bát, anh đã buông bát đũa xuống. “Thôi no rồi.”

“Mới ăn một tí mà đã no rồi sao?”

“Ừ. Không đói lắm.”

“Thế anh đi tắm rồi ngủ sớm đi cho đỡ mệt vì chênh lệch giờ.”

“Ừ.”

Anh vào nhà tắm tắm gội, mấy phút sau đã đi ra rồi về phòng ngủ.

Cô và con trai tiếp tục ăn cơm, ăn xong, con trai tráng qua bát đũa rồi

cho vào máy rửa bát. Coô dọn dẹp bếp rồi cũng về phòng, thấy chồng
không ở trong phòng mà đang đứng trên ban công. Cô thầm nghĩ ban công
tối thui như thế, mò lên đó làm gì? Làm mồi cho muỗi hay cầu mưa gì đây?
Cô bước đến cửa kính hướng ra ban công, vén rèm cửa nhìn ra ngoài thì
thấy chồng đang gọi điện thoại, ánh trăng hắt xuống mặt anh, trông đầy
chất thơ và khá dịu dàng.

Cách tấm cửa kính nên cô không nghe thấy anh nói gì, nhưng nhìn nét

mặt đó cô có cảm giác anh đang gọi cho người tình, cô lại nhớ đến giọng
điệu của anh lúc gọi điện cho cô, chắc là vừa cau mày vừa bĩu môi, nét mặt
thể hiện rõ vẻ bực bội. Còn nét mặt ở thời điểm hiện tại, nếu không đi kèm
với mấy câu như “anh yêu em”, “anh nhớ em”, “baby” thì quả là lãng phí
tài nguyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.