CÔ GÁI THÁNG SÁU - Trang 469

“Cô ấy bán thân cũng là bất đặc dĩ mà thôi.”

“Anh cũng nghĩ như thế. Nhưng trong mắt anh, cô ấy là thiên thân bị

đày đọa xuống trần gian, một thánh mẫu phải chịu bao khổ nạn, anh cảm
thấy bản chất của cô ấy rất là trong sạch, trái tim cũng trong sang, chắc
chắn cô ấy cũng rất khát khao một cuộc sống bình lặng, tình yêu của anh
chắc chắn sẽ cứu vớt được cô ấy.”

“Và bọn anh đã yêu nhau?”

“Bọn anh đã về sống với nhau, anh giúp cô áy trả nợ tiền thuê nhà,

gánh vác chi tiêu hằng ngày cho cô ấy, không để cô ấy sống cuộc sống đó
nữa, cũng không cho bất kì ai động đến cô ấy nữa.”

“Đám bạn trong đội nhạc của anh và cả cậu bạn đó thì như thế nào?

Bọn họ…”

“Bọn họ đều cười nhạo anh, bảo anh giống một ông nông dân ngu

xuẩn, đang thương hại một con rắn lạnh cóng, đến khi anh dùng hơi ấm của
mình sưởi ấm nó, nó sẽ ngoạm một miếng vào trái tim anh.”

“Nhưng chắc chắn anh không nghĩ như vậy.”

“Anh cảm thấy bọn anh không phải là người nông dân và con rắn…

mà là chàng Armand

Duval và Trà Hoa Nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.