CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 273

ủng hộ anh bằng cách tỏ nỗ thông cảm và tinh thần kiên định. Tất nhiên, tôi
có lỗi, hoặc nói đúng hơn, lỗi là do tôi dốt nát nhưng dẫu sao đấy là hậu quả
do hoàn cảnh của tôi đã gây nên. Như tôi đã nói, tôi không bao giờ quan
tâm đến chính trị, không am hiểu nó một chút nào cả và nghĩ rằng chính trị
không có chút nào quan hệ đến cuộc đời tôi, dường như mọi sự kiện không
phải đang đảo lộn tùng phèo ở quanh tôi, mà là ở một hành tinh khác nào
đó. Khi đọc báo, tôi bỏ qua trang một – trang đăng các bản tin mới về chính
trị - mà tôi không quan tâm một chút nào, tôi xem mục điểm tin thông báo
về các tai nạn và tội phạm là những tin ít ra cũng cung cấp một món ăn tinh
thần cho trí tưởng tượng của tôi. Thật ra cuộc đời tôi tương tự như sự tồn
tại của các chú cá lấp lánh, mà theo lời các nhà bác học, sống tận đáy biển,
sống hoàn toàn trong bóng tối và chẳng biết tì gì đang xảy ra trên kia, nơi
chan hòa ánh nắng. Chính trị và nhiều vấn đề khác được không ít người chú
ý đã đến với tôi tựa như từ một xứ sở xa xăm và lạ lẫm và xem ra còn lờ
mờ và mờ ảo hơn cả anh nắng đối với các sinh vật sơ đẳng nhất sống ở
những nơi dưới sâu đáy nước.
Tuy vậy, không chỉ riêng tôi và sự dốt nát của tôi, mà bản thân Giacomo lẫn
sự nhẹ dạ của anh cũng có lỗi. Giá tôi cảm thấy, trong lòng anh, trừ tính
hiếu danh ra, có một điều gì đấy như nó ở trên thực tế thì chắc tôi đã hành
động khác rồi, và đã cố gắng - thật ra, không dám hứa đảm bảo thành công
- hiểu rõ và đi sâu vào vấn đề mà do dốt nát tôi chưa lĩnh hội được. Tôi liền
cố nhận xét thật đúng lúc về một tình tiết nữa: tôi có cảm tưởng rằng anh
thường xuyên sắm một vai khôi hài hơn là hoạt động một cách nghiêm túc.
Hình như anh đã chắp vá xây dựng nhân vật lý tưởng của mình, tuy anh
chẳng triệt để tin và tôi lại cho rằng anh lúc nào cũng máy móc có hành
động theo gương nhân vật đó. Tấn bi kịch vô tận này đã để lại một ấn
tượng là anh nắm rất tuyệt vời các quy luật của trò anh đang chơi, như
thường trong trò chơi, anh bắt tay vào việc quá nghiêm túc và đồng thời tự
kỷ ám thị, không trên cơ sở niềm tin nào, rằng đối với anh, mọi chuyện vẫn
còn sửa chữa được và vào phút chót, thậm chí vào trường hợp thất bại, kẻ
thù của anh sẽ bỏ qua cho anh ván bài bị thua và thậm chí sẽ bắt tay anh.
Có lẽ anh thực sự vui đùa, như lũ trẻ vớ được gì thì vui chơi nấy do bản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.