CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 50

lời hứa và hành vi của anh trong buổi gặp gỡ đầu tiên giữa hai người củng
cố niềm tin cho tôi.
Tôi biết Gino sẽ ân cần và rất dịu dàng với tôi, nhưng sợ anh sẽ không nói
đến chuyện cưới xin hoặc cùng lắm nhăng cuội mấy lời chung chung.
Nhưng khi xe vừa dừng lại tại một chỗ ở gần xa lộ, Gino bảo tôi rằng anh
có ý định tổ chức đám cưới trong thời hạn không quá năm tháng. Niềm vui
của tôi lớn tới mức không kìm được, tôi buột miệng nói ra những lời mẹ
bảo:
- Thế anh có biết em đang nghĩ gì không? ... Em nghĩ rằng sau sự việc xảy
ra tối qua, anh sẽ bỏ rơi em.
- Thế em cho anh là một thằng đểu à? – Anh tức giận hỏi.
- Không, nhưng em biết rằng nhiều người đàn ông đã xử sự như vậy.
- Em ạ, anh có thể phật ý đấy – Gino không để ý trả lời câu hỏi của tôi, nói
tiếp – Ý kiến của em về anh nghe kỳ nhỉ? Em yêu anh như thế đấy.
- Em yêu anh – Tôi đáp, giọng lạc đi – Nhưng em lo anh không yêu em
nữa.
- Lẽ nào anh lại để cho em có lý do nghĩ như vậy?
- Không, nhưng...
- Em ạ - Anh bỗng nói – Em đã xúc phạm anh như vậy, anh sẽ đưa em đễn
xưởng họa ngay bây giờ - Và anh làm ra vẻ nổ máy xe ôtô.
Tôi hốt hoảng ôm chặt lấy cổ Gino và van nài:
- Thôi, đừng giận nữa, anh, ấy là em nói thế thôi... Bỏ qua những lời vừa
rồi của em đi.
- Nói sao có nghĩa là nghĩ vậy... nghĩ vậy thì nghĩa là không yêu.
- Nhưng em yêu anh.
- Thế có lẽ anh thì không đấy – Anh ác miệng nói – Em cho rằng anh lăng
nhăng với em xong rồi bỏ rơi đấy... Kỳ cục thế mà mãi tới lúc này em mới
nhận thấy điều đó.
- Gino, sao anh lại nói với em như vậy? – Tôi hỏi, mắt nhòa lệ - Em đã làm
gì anh nào?
- Chẳng làm gì cả - Anh đáp và nổ máy xe – Bây giờ anh sẽ đưa em tới
xưởng họa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.