CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 268

Thứ bảy, ngày 13 tháng Bảy 2013

Buổi sáng

Tôi biết mình phải làm gì. Tôi nghĩ về chuyện đó cả ngày hôm qua, cả đêm
nữa. Tôi không ngủ được mấy. Scott về nhà với một tâm trạng bực bội, anh
chỉ muốn ăn, quan hệ và đi ngủ, không còn thời gian cho bất cứ chuyện gì
khác. Đây không phải thời gian thích hợp để nói về chuyện này.

Tôi nằm thao thức cả đêm, với cơ thể anh nóng nực và bồn chồn bên cạnh,
và tôi đã đưa ra quyết định. Tôi sẽ làm chuyện đúng đắn. Tôi sẽ làm mọi
chuyện cần làm. Nếu tôi làm chuyện đúng, thì mọi chuyện sẽ ổn thôi. Mà
nếu có xảy ra chuyện gì, thì đó cũng không phải là lỗi của tôi. Tôi sẽ yêu
quý đứa trẻ này và nuôi nó lớn lên mà không phải lo nghĩ gì. Thôi được rồi,
có lẽ không phải là từ đầu, nhưng cũng là từ giây phút tôi biết có nó. Tôi nợ
đứa bé này, và tôi nợ Libby. Tôi nợ nó mọi thứ.

Tôi nằm đó và nghĩ về những gì giáo viên tôi nói ngày xưa đứa trẻ, thiếu
niên nổi loạn, kẻ chạy trốn, con điếm, người tình, một người mẹ tồi, một
người vợ không

ra gì. Tôi không chắc tôi có thể sửa đổi bản thân thành một người vợ tốt,
nhưng một người mẹ tốt - cái đó thì tôi phải thử.

Việc đó sẽ rất khó. Đó có lẽ là việc khó nhất tôi từng phải làm, nhưng tôi sẽ
nói ra sự thật. Không lời nói dối nào nữa, không còn chạy trốn, không còn
chuyện nhảm nhí nào nữa. Tôi sẽ nói ra mọi thứ, và xem mọi chuyện sẽ tiến
triển ra sao.

Buổi tối

Tay tôi đặt trên tay anh và tôi đang chống cự hết mức có thể, nhưng tôi
không thể thở nổi và anh khỏe hơn tôi rất nhiều. Tay anh bóp chặt vào khí
quản của tôi, tôi có thể cảm thấy mạch máu bên trong huyết mạch của tôi,
mắt tôi mờ đi. Tôi cố hét lên, lưng tôi đang tựa vào tường. Tôi chộp lấy vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.