CÔ GÁI TRONG GƯƠNG - Trang 19

lém lỉnh.

Anh cười. “Em như một vị thánh sao?”

Cô mỉm cười. Ngắm mình trong gương. Cô hạnh phúc. Thật sự hạnh

phúc. Chưa bao giờ hạnh phúc như vậy.

“Anh yêu em, khỉ con!” Anh nói.

“Em yêu anh, hà mã!” Cô đáp lại, mỉm cười với chính mình trong gương.

Cô ngẩng lên khi nhà bà Grellie xuất hiện trong tầm mắt, sự hứng thú tràn

qua người. Cô không thể nghĩ đến bất cứ ai thích hợp hơn để cùng trải qua
buổi sáng đặc biệt này và để đồng hành với cô trong lối đi nhà thờ.

Cửa trước mở sẵn trước khi xe kịp tắt máy và mặc dù chưa nhìn thấy bà

Grellie qua khu vườn hoang dại, cô có thể cảm thấy bà cũng hào hứng như
cô. Cảm xúc đó được cuốn qua mái vòm trắng và đen nhuốm màu thời gian
trên cánh cửa, xuyên qua cây hoa chuông lá tròn và cây tầm ma, tú cầu và bồ
công anh. Nó nhảy qua những phiến đá bể nứt, ngẫu nhiên lát rải rác trong
cỏ và chào đón cô tại cánh cửa cọt kẹt, treo trên một bản lề.

Cô cầm bộ váy trên tay như thể nâng niu một đứa trẻ thiếp ngủ vì mệt lử

trên đường về nhà. Ngay khi đến gần bà, cô đã giơ bộ váy ra. Bàn tay
Grellie tự động vươn về phía trước và cảm nhận sợi vải. Những ngón tay già
cỗi di chuyển duyên dáng giống như vũ công ba lê, trượt trên lớp lụa.

“Nó màu ngà,” Lila thì thầm, không muốn âm thanh lấy đi cảm nhận của

bà.

Grellie im lặng trong khi những ngón tay bà xem xét bộ váy. Lila nhắm

mắt, lắng nghe âm thanh từ bàn tay, tiếng gió xào xạc đập vào rừng cây và
nếu cô không nóng lòng mong kết hôn với người đàn ông cô yêu, gần như
cô sẽ ao ước khoảnh khắc này dừng lại mãi mãi.

Những ngón tay của Grellie lướt qua sợi vải giống một nghệ sĩ dương

cầm. Ngay khi kết thúc việc cảm nhận, ngón tay bà cũng ngừng di chuyển,
bà siết hai tay vào nhau, đưa lên khuôn mặt đang mỉm cười của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.