CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 203

Trong sự kiện sáu năm trước, người bị thương không phải là Konishi

sao? Konishi... không, là Sarashina đang đứng trước mặt tôi ngược lại đã
đâm Kanomata sao? Đúng rồi, Akutagawa cũng từng nói với vẻ khổ sở
rằng "Vết thương của Kanomata vẫn chưa lành"... cậu ấy còn nói trong
những giấc mơ rằng Kanomata vẫn đang trách cậu ấy, "Vết thương của
mình vĩnh viễn sẽ không biến mất".

Cảnh tượng gian phòng học thê thảm đầy máu tanh hiện ra trong đầu

tôi, tôi có cảm giác như mình đang bị bóng tối nuốt chửng.

Chị Tooko cũng sững sờ, trông chị ấy như thể muốn nói gì đó mà

không nói nên lời.

Sarashina vẫn tiếp tục nói.

Quan hệ của cha mẹ bạn ấy vốn không tốt đẹp gì cũng đã tan vỡ sau

những cuộc khẩu chiến xem ai mới là người nên nhận trách nhiệm cho
hành động của con gái trong sự kiện đó. Thế là không lâu sau khi
Kanomata chuyển trường, Sarashina cũng buộc phải chuyển trường theo
mẹ đến nơi khác.

Trước khi chuyển đi, Kanomata đã đến gặp bạn ấy và nói xin lỗi sau

đó nhờ bạn ấy trả lại quyển sách giáo khoa Ngữ văn cùng cái móc khóa
hình thỏ cho Akutagawa.

- Đúng là học sinh chăm ngoan có khác, vậy mà lại còn tới xin lỗi

người đã đâm mình bị thương. Cũng có khi Kanomata là người rất đần
cũng nên.

Trong mắt của Sarashina hiện lên sự phẫn nộ lạnh lẽo như băng.

- Mình đã dùng dao điêu khắc cắt đứt đầu con thỏ đó, sau đó mình

cũng cắt ra phần truyện Trái quýt trong sách giáo khoa. Bởi vì mình đã
nghe được Kanomata nói trong thư viện rằng: "Trong tất cả những tác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.