CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 205

Cái cảm giác lúc mình đâm cậu ta vẫn còn đọng lại trên tay mình. Thế nên
mình... đã trở thành Kanomata. Nếu như mình là Kanomata, mình không
còn phải sợ Kanomata nữa.

Lúc mình lấy dao cắt nát sách vở như Kanomata từng làm, không phải

Kazushi đã vội vàng chạy tới bên cạnh mình sao? Mình rất hạnh phúc, mỗi
lần mình dùng dao cắt sách, Kazushi đều chạy tới. Cả lúc mình cắt cổ
những con thỏ đó cũng thế, không phải Kazushi đã xanh mặt nói: "Để đó
cho tôi" rồi lấy đi con thỏ từ trong tay mình sao? Cậu đã rất lo lắng cho
mình đúng không? Mình cũng đã nói với cái anh Igarashi đó là mình rất
ghét anh ta và bảo anh ta đừng tới gần mình nữa rồi, thế nên sau này anh ta
chắc chắn sẽ không tới làm phiền chúng ta nữa. Kazushi, không còn thứ gì
cản trở mình và Kazushi đến với nhau nữa rồi. Như vậy vẫn không được
sao? Cậu vẫn muốn chúng ta chia tay sao? Chẳng lẽ mình phải cô độc một
mình trong ngày sinh nhật vào tuần sau sao?

Akutagawa vẫn không nói gì, trông cậu ấy thật khổ sở. Cậu ấy không

thể cứ thế bỏ mặc cô gái này, người đã bị tổn thương vì những việc làm của
cậu ấy được. Tôi có thể cảm nhận được tâm trạng rối bời của cậu ấy, hơi
thở của tôi trở nên khó khăn.

Chị Tooko cũng nhìn về phía Akutagawa với nét mặt bi thương.

Sự tuyệt vọng dâng lên trong mắt Sarashina.

- Chẳng lẽ cậu đã thật sự thích người con gái khác rồi sao? Là ngươi

mang theo con thỏ này sao?

Vừa nói, bạn ấy vừa thò tay vào túi lấy ra một móc khóa hình thỏ màu

hồng và hướng nó về phía Akutagawa.

Chị Tooko giật mình hít vào một hơi. Tôi cũng mở to hai mắt.

Con thỏ này chẳng lẽ là...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.