CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 293

Tôi sẽ trở thành một con người thành thật.

Tôi nhớ mình từng kể với cậu là tôi đã quyết định sẽ sống với nguyên

tắc đó từ sau sự kiện trong quá khứ ấy. Cho dù xảy ra chuyện gì, cho dù
trong tình huống nào, tôi cũng phải là một con người thành thật, tôi không
được khiến thêm bất kì ai tổn thương nữa.

Thế nhưng cậu lại yêu cầu tôi làm vậy.

Cậu muốn tôi phản bội bạn học của tôi, cậu muốn tôi khiến người đó

tổn thương.

Tôi sẽ không thực hiện thỉnh cầu này. Làm thế là sai trái. Tuy nhiên,

trong những bức thư gửi cho tôi, cảm xúc của cậu càng lúc càng trở nên
nôn nóng và mãnh liệt, không chỉ vậy, Konishi cũng bắt đầu trở nên kì lạ vì
thái độ của tôi, tôi thật sự không biết mình nên làm gì nữa.

Cho dù tôi cố gắng thế nào, cho dù tôi muốn cứu giúp Konishi đến đâu

thì tất cả công sức tôi bỏ ra cũng là công dã tràng. Hành động của Konishi
đã trật khỏi quỹ đạo bình thường và ngày càng điên cuồng hơn.

Thay vì gửi cho cậu, tôi gửi những lá thư hồi âm cho mẹ, tôi mượn

điều đó để chèo chống bản thân không gục ngã.

Nhưng cho dù làm vậy, tôi cũng bắt đầu sắp đến giới hạn của mình rồi,

tôi đã không thể cứu Konishi khi cậu ấy rơi vào sự điên cuồng. Không chỉ
thế, ở trong hoàn cảnh đó, tôi vẫn còn nghĩ đến cậu, tôi cảm thấy mình thật
kém cỏi, tôi trở nên tuyệt vọng như thể bị bóng tối vô tận nuốt chửng.

Tôi không có tư cách đến gặp cậu. Mỗi lần đến thăm mẹ, tôi đều ngăn

bản thân đi đến phòng cậu.

Trong hai tháng này, tôi cũng đã rất khổ sở. Nhưng tôi chưa từng có ý

định bỏ mặc cậu. Tôi biết điều này nghe chẳng khác nào một lời ngụy biện,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.