CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 126

- Cảm ơn chị.

Tôi dùng hai tay đỡ lấy chiếc cốc thủy tinh mát rượi. Bên trong là

nước ép hoa quả, trộn thêm mật ong và vài lát táo, còn cả một vài cục đá
lạnh đập vụn nữa. Uống cốc nước đó vào, cổ họng khô nứt của tôi nhanh
chóng trở nên khoan khoái dễ chịu.

Uống xong ly nước, cả cơ thể và tinh thần của tôi liền cảm thấy khỏe

khoắn trở lại.

- Cảm ơn chị, ngon lắm ạ.

"Vậy thì tốt quá", chị Tooko mỉm cười dịu dàng.

- Bây giờ là mấy giờ rồi ạ?

- Mới sáu giờ chiều thôi.

- Em phải về rồi.

- Em không sao chứ? Lỡ trên đường về lại cảm thấy không khỏe thì

sao?

Chị ấy ngước lên nhìn tôi với ánh mắt lo lắng, lông mày rũ xuống.

- Không sao đâu ạ.

- Vậy à...

Tôi không thể ở lâu trong phòng của một người sắp đi thi như chị

Tooko được. Thế nên tôi đứng dậy và đi tới chỗ giá treo nơi chị Tooko đã
móc áo khoác của tôi ở đó.

Khi tôi vừa định cầm lấy áo khoác, chị Tooko nói "Em quay người lại

đi" rồi giúp tôi mặc áo khoác vào một cách chỉnh tề. Vừa làm, chị ấy vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.