CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 133

tôi nhận ra, quan hệ giữa tôi và Mine đã trở nên rất xấu.

Mặc dù lúc vừa lên cấp hai, chúng tôi vẫn đi hồ bơi vào ngày nghỉ, tôi

cũng đi cổ vũ những trận bóng của Mine, chúng tôi còn thường đứng nói
chuyện với nhau trong hành lang. Nhưng mà, dần dần, những cuộc nói
chuyện của chúng tôi bắt đầu thưa thớt, cho dù chạm mặt nhau, Mine cũng
im lặng bỏ đi không nói một lời nào.

- Rõ ràng giả vờ như rất thân thiết với Konoha nhưng cuối cùng đến

một lời cũng không thèm nói gì cả... làm cho Konoha buồn mất một hồi.
Cho nên cậu ta và Kazushi, người đang cố tránh mặt Konoha, là cùng một
giuộc. Konoha tội quá, rõ ràng cậu chẳng làm sai điều gì cả.

Không phải vậy!

Tôi muốn hét lên như thế. Akutagawa không hề cố tránh mặt tôi. Chắc

chắn bây giờ Akutagawa cũng đang rất khổ sở.

Tôi rất muốn nói như thế, nhưng bị ánh mắt dịu dàng của Miu nhìn

vào, tôi lại chẳng thể nói những lời đó ra khỏi miệng. Lòng bàn tay dịu
dàng mang theo hơi ấm của cậu ấy ôm lấy hai má tôi.

- Không sao cả, Konoha vẫn còn có mình mà. Mình sẽ luôn đứng về

phía Konoha.

Nghe thấy những lời dịu dàng ngọt ngào y hệt hồi cấp hai ấy, tôi bỗng

cảm thấy đau đớn như thể trong lòng bị cào ra một khối thịt.

Sau khi hẹn với Miu ngày mai sẽ lại tới, tôi đóng cửa phòng bệnh lại.

Vừa bước đi trên hành lang, trong đầu tôi vừa chồng chất cảm giác

chán ghét bản thân, tâm trạng trở nên u ám, lồng ngực như bị xé nát. Tôi
biết không thể cứ như thế này được, tôi phải làm rõ mọi chuyện với
Akutagawa và Kotobuki trước khi quá muộn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.