CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 134

Nhưng tôi lại không thể làm vậy. Tôi tự cảm thấy hổ thẹn vì sự hèn

nhát của bản thân.

- Anh Konoha~

Tôi giật mình ngẩng đầu khi đột nhiên nghe có ai đó gọi tên mình.

Một cô bé với mái tóc bồng bềnh, trên mặt nở nụ cười đáng yêu trông

như một chú cún con đang bước nhanh về phía tôi từ tiền sảnh khu tiếp tân.

- Em biết ngay là anh Konoha mà~

- Takeda...

Takeda đang học lớp 10, đồng thời là thủ thư tại thư viện, cô bé dừng

lại ngay trước mặt tôi rồi vui vẻ nói.

- Em chào anh, anh Konoha cũng tới thăm chị Nanase phải không?

Em cũng thế. Mà anh đã đi thăm chị ấy về rồi ạ?

- Không.

- Ồ, vậy là bây giờ anh định đi thăm chị ấy đúng không ạ? Tốt quá,

chúng mình đi cùng nhau đi anh Konoha.

Nhìn cô bé đảo cặp mắt to tròn của mình đưa ra lời mời bằng giọng

hân hoan, ngực tôi lại càng đau đớn hơn.

- Xin lỗi. Hôm nay anh không đi được.

- Ơ, nhưng mà...

Sau khi để lại một câu xin lỗi khác, tôi bước vội về phía cửa chính như

đang chạy trốn.

- A, anh Konoha!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.