CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 174

khi xài đồ cũ của tôi? Tôi còn nói dù bình thường cậu thật vụng về nhưng
khi nổi hứng lên thì cũng rất ồn ào, cũng mua vui cho tôi được vài phút.

Lúc đó, mặt của Haruguchi đỏ bừng, mắt rưng rưng, toàn thân còn run

lẩy bẩy, trông cậu ta thật khó coi.

Dạo gần đây Mine không cùng đi chơi với cậu đúng không?

Sao thế nhỉ? Không phải hai người là bạn thân sao?

Là bạn thân, vậy mà Mine lại cố ý trốn tránh cậu. Cậu ta thật đáng

ghét, đúng không? Chắc hẳn đây là vì cậu đã nhiều lần không giữ lời hứa
với Mine. Cậu cũng đâu có cách nào khác phải không. Bởi vì tôi đã nói cậu
không được đi.

Cậu chỉ làm theo lời của tôi, cậu không làm gì sai cả. Người sai ở đây

là Mine, bởi vì cậu ta đã tự tiện bắt chuyện với chó của tôi, tự tiện lấy tay
sờ nó, tự tiện dẫn nó đi chơi.

Tôi nói với Mine đừng làm phiền chó của tôi nữa, bởi vì tôi sẽ lấy xích

xích nó lại. Lúc đó Mine cực kì tức giận và kích động, trông cậu ta như
muốn lao tới bóp cổ tôi, nhưng cậu lại đứng ra ngăn lại và bảo rằng tôi
không phải loại người sẽ nói ra những lời ti tiện như vậy, thế là Mine chỉ
đành rời đi với bộ dạng khó chịu.

Và thế là, cậu chỉ còn lại một mình.

Xung quanh cậu không còn lại ai ngoại trừ tôi.

Ôi, thật dễ chịu, thật khoan khoái làm sao.

Cậu cứ vĩnh viễn cô độc như vậy là được.

Cứ bị cắt cho nát bấy, bị vấy bẩn, bị phá hỏng tan tành như vậy là

được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.