CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 265

Miu ngước lên nhìn tôi với ánh mắt bất an, nhưng rồi đột nhiên cậu ấy

bật cười.

- Nhưng mà cho dù không chữa được đi nữa thì chỉ cần Konoha vẫn ở

bên cạnh mình là mình đã cảm thấy thỏa mãn rồi. Chỉ cần Konoha tới thăm
mình, cùng chơi với mình, là mình đã rất hạnh phúc rồi.

Nụ cười đó an bình và trong sáng, trông cậu ấy thực sự hạnh phúc.

- Mỗi ngày mình đều sẽ đến thăm cậu.

- Ừm, hứa nhé, mỗi ngày mình sẽ chờ Konoha đến. Hôm nay Konoha

cũng ở cùng mình tới tối nhé?

Tôi ẵm Miu từ trên xe lăn lên giường. Sau khi xoa nhẹ mái tóc óng

mượt của cậu ấy và nói "Mình đi thay nước cho bình hoa một lát đã", tôi đi
ra khỏi phòng.

Ở trong hành lang, tôi bắt gặp Akutagawa và Kotobuki đang mặc đồng

phục, bên ngoài khoác áo choàng.

- Inoue...

- ...

Akutagawa nhíu mày đầy đau đớn.

Kotobuki thì mím chặt môi và nhìn về phía tôi với ánh mắt bi thương.

Chúng tôi đi tới phòng đợi của bệnh viện, ngồi xuống ghế rồi chậm rãi

nói chuyện với nhau.

- Asakura vẫn thế à?

- Ừm. Cậu ấy vẫn nghĩ tôi và bản thân chỉ mới học lớp ba.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.