CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 277

Chính vì thế, khi chỉ còn lại một mình, Miu mới bi thương, mới đau

đớn đến thế... Ngay cả việc ngủ một giấc để chạy trốn mọi thứ cậu ấy cũng
không thể làm được, ngay cả việc tưởng tượng ra thế giới xinh đẹp để an ủi
bản thân cậu ấy cũng không thể làm được, điều duy nhất Miu có thể làm là
lê cơ thể chằng chịt vết thương tiếp tục lạc lối mê man.

Tôi đã cướp đi của Miu những gì có thể cứu rỗi cậu ấy.

Tôi đã hủy hoại thế giới của Miu, cự tuyệt mong ước cuối cùng của

Miu.

... Mình không thể đi với cậu nữa rồi.

Tôi buông tay của Miu ra, lại một lần nữa giết chết tâm hồn Miu.

Nỗi tuyệt vọng như một vòng xoáy vô hạn cắt nát toàn thân tôi, trong

đầu tôi bị bao trùm bởi bóng tối đen kịt.

Mình phải làm gì thì mới có thể mang lại cho cậu hạnh phúc?

Mình phải làm gì thì mới có thể dẫn cậu tới vùng đất của hạnh phúc?

Akutagawa, Kotobuki và cả tôi, đều chỉ biết im lặng đau đớn nhìn

Miu.

Đúng lúc này, từ chỗ cửa vào vang lên một giọng nói dịu dàng.

- Chị sẽ nói cho em biết nơi em có thể tìm thấy hạnh phúc.

Khoác áo choàng bên ngoài bộ đồng phục, chị Tooko đứng đó nhìn về

phía chúng tôi với ánh mắt dịu dàng, hai bím tóc mảnh dài rũ qua vai, trên
môi nở một nụ cười tựa như đóa hoa violet.

Miu ngẩng đầu lên nhìn về phía chị Tooko bằng cặp mắt đẫm nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.