CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 275

"Có thể tôi rất vô dụng, nhưng mà... cho dù vậy, nếu có chuyện gì đó

tôi có thể làm, cậu nhất định phải nói cho tôi biết. Mặc kệ là chuyện gì tôi
cũng sẽ làm cho cậu."

Ngực tôi nghẹn lại khi nhớ tới khuôn mặt chực khóc trong khi cố gắng

nói ra những lời đó của Kotobuki.

Tôi đã khiến Kotobuki bị tổn thương rất nhiều, vậy mà cậu ấy vẫn vì

tôi mà gây lộn với Miu.

- Rõ ràng Inoue thích cậu như vậy! Trân trọng cậu như vậy! Lúc nào

cũng thế, nụ cười của Inoue chỉ dành cho cậu! Còn tôi chỉ mãi đứng một
bên dõi theo hai người. Vậy mà tại sao cậu lại muốn làm tổn thương Inoue
hả?! Tại sao lại nhảy lầu, lại lao người vào xe tải trước mặt Inoue hả?! Lại
còn nói dối, khiến Inoue đau khổ!

- Bởi vì... Bởi vì, nếu tôi không làm thế, Konoha sẽ quên mất tôi! Cậu

ấy sẽ rời xa tôi!

Đầu tóc rối tung, áo ngủ bung mất ba nút, Miu ngồi bệt dưới sàn, nước

mắt trào ra.

- Một kẻ có gia đình và bạn bè tới thăm mỗi khi đau ốm như cậu sẽ

không hiểu được. Hồi hè, lúc cậu nhập viện, tôi đã lén đi xem cậu. Cậu
được bạn bè bao quanh, khi bị trêu chọc chuyện của Konoha, cậu đỏ mặt
phủ nhận.

Rồi tôi nhìn thấy ba mẹ cậu, bà của cậu tới chăm sóc cậu. Gia đình cậu

thật hòa thuận, cậu còn làm nũng bảo mọi người đừng xem cậu như trẻ con
nữa. Ngoài Konoha cậu còn có bao nhiêu người bên cạnh! Nhưng tôi thì lại
chẳng còn lại ai ngoại trừ Konoha cả!

Nhìn Miu gào khóc nức nở, cánh tay đang định vung xuống của

Kotobuki ngừng lại, vẻ mặt cậu ấy trở nên sững sờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.