CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 296

Tiến sĩ Blukanilo chính là Takeda. Nhưng rốt cuộc Takeda muốn đạt

được điều gì khi nhằm vào tôi và Miu chứ? Thí nghiệm rốt cuộc là gì?

- Takeda... Tại sao em lại làm như vậy?

Tôi khàn giọng hỏi.

Takeda không trả lời, cô bé vẫn ngồi im lặng bất động như một con

búp bê. Cặp mắt vô hồn ngước lên nhìn trần nhà.

- Bởi vì cậu ấy muốn biết liệu bản thân có thể bị tổn thương hay

không.

Ryuuto nhìn tôi với ánh mắt có chút cao ngạo và nói như vậy.

- Chii vẫn luôn muốn biết nếu nhìn thấy một người "đặc biệt" với

mình bị tổn thương thì liệu cậu ấy có thể cảm nhận nỗi đau và sự khổ sở
như người đó phải chịu không. Liệu bản thân cậu ấy có thể trở thành một
người bình thường hay không? Hay cậu ấy sẽ mãi là một con quái vật
không thể cảm nhận được gì cả? Chii vẫn luôn khát khao biết được điều đó,
đến mức ý nghĩ đó dần khiến cậu ấy trở nên kì lạ, khiến cậu ấy không thể
chịu được nữa.

Ánh mắt mà Ryuuto dùng để nhìn tôi thật lạnh lẽo.

- Thế nên, cậu ấy đã thí nghiệm.

Sống lưng tôi như đóng băng. Làm sao mà... thí nghiệm như vậy...

Ryuuto tiếp tục nói bằng giọng đều đều.

- Nhưng dù chứng kiến anh Konoha khổ sở khi đứng giữa Miu và chị

Kotobuki thì tâm hồn của Chii vẫn lạnh buốt, cậu ấy chẳng thể cảm thấy
được gì cả. Dần dần Chii bắt đầu nôn nóng, nếu mọi chuyện cứ thế này thì
không được. Thế rồi cậu ấy gọi mẹ của Miu tới, sao chép tiểu thuyết gửi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.