CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 312

tiếp tục bước lên hành trình gian khó hướng về phía một thánh địa mới. Có
lẽ, nếu họ dừng lại, cõi lòng họ sẽ trở nên thanh thản.

Đã như vậy, tại sao họ lại vẫn tiếp tục hành trình của mình?

Kenji khi còn làm giáo viên ở một trường nông nghiệp đã được một

học sinh của mình hỏi như thế này, "Tại sao con người lại sinh ra trên
đời?".

Kenji đã trả lời như sau. "Con người vì muốn biết tại sao bản thân sinh

ra trên cõi đời này nên mới sinh ra trên đời". Sau đó ông nói thêm giá trị
nhân sinh của một người được quyết định bởi việc người đó có suy nghĩ về
vấn đề này một cách nghiêm túc hay không.

Thế nên, điều quan trọng thực sự không phải ta đã đạt được cái gì mà

là ta có đang tiếp tục tìm kiếm điều đó hay không. Có lẽ Kenji cũng nghĩ
như vậy nên cho dù đang nằm trên giường bệnh, ông vẫn tiếp tục sửa lại
những bản thảo của mình. Ông vẫn luôn tin tưởng rằng một ngày mọi
người sẽ đặt chân đến vùng đất không tưởng nơi ai cũng có thể trở nên
hạnh phúc.

Miu cúi đầu khóc nức nở.

- Nhưng tôi đã chẳng thể vẽ ra giấc mơ nào nữa rồi. Tôi đã chẳng thể

tưởng tượng được nữa rồi.

Chị Tooko nhẹ nhàng nắm chặt lấy những ngón tay của Miu.

- Không một ai có thể vĩnh viễn mạnh mẽ... Ai rồi cũng sẽ có lúc trở

nên mệt mỏi. Những câu chuyện trên đời này tồn tại là vì những lúc như
vậy.

Miu lắc đầu nguầy nguậy như một đứa trẻ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.