CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 127

Nhưng vào lúc này, tôi lại chỉ cảm thấy dường như Ryuuto đang đứng

bên cạnh quan sát mọi cử chỉ hành động của mình, ngay cả màn đêm phía
sau khe hở rèm cửa cũng khiến toàn thân tôi ớn lạnh.

- Anh thấy sao, bữa tiệc có vui không?

- L-Làm sao mà vui được hả?! Tại sao em lại để anh mặc đồng phục

tới một nơi như vậy chứ?!

- Bị người ta chú ý thì có gì không tốt mà anh giãy nảy lên vậy. Rốt

cuộc anh đang sợ điều gì thế? Vốn dĩ anh Konoha nên đứng ở đó, giữa vinh
quang, đắm mình trong ánh mắt ngưỡng mộ và ghen ghét của những người
khác, tỏa sáng hơn bất kì ai chứ. Vậy mà tại sao anh lại trốn tránh, lại co
đầu rụt cổ như vậy. Chẳng lẽ anh Konoha ghét bản thân đến vậy sao?

- Em rốt cuộc muốn nói cái gì?!

Nó đang cố chọc tức tôi sao? Hay nó đang đùa cợt tôi? 

- Việc anh Konoha sợ hãi trở thành nhà văn chỉ là vì anh đang chủ

động né tránh nó. Anh cứ ngẩng cao đầu mà đối mặt với nó là sẽ chẳng có
việc gì xảy ra cả. Chỉ cần như vậy, tài năng của anh sẽ đưa anh lên đỉnh
cao. Đến một nơi rực rỡ ánh sáng, nơi mà không một lời chê bai, phê bình
của ai có thể với tới. Ở đó anh có thể cúi đầu nhìn xuống những kẻ phàm
tục bên dưới... Chẳng lẽ anh chưa từng hi I vọng một cuộc sống như vậy
sao?

- Anh không muốn cuộc sống như vậy. Anh không muốn cuộc sống cô

độc một mình bước qua khung cửa hẹp...

Cơn giận dữ dâng trào trong ngực tôi, đầu óc tôi dần tê dại. Tôi nói

một cách mãnh liệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.