CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 157

Người như chị Maki mà cũng có lúc không khỏe sao? Người như chị

ấy mà cũng bị trúng gió hoặc đau bụng tiêu chảy sao?

Mặc dù rất ngạc nhiên nhưng tôi cũng không còn cách nào khác là tự

mình điều tra trong phạm vi có thể.

Kana này, hôm rồi Tooko đã lén lấy cuốn Khung cửa hẹp của Gide từ

tủ sách của anh Fumiharu rồi ăn vụng hết trơn.

Đó là một cuốn sách rất cũ được anh Fumiharu gìn giữ từ thời còn là

học sinh, thế nên sau khi ăn nó, Tooko bị đau bụng.

Nhìn Tooko nằm bẹp trên giường mặt mếu máo, anh Fumiharu nhẹ

nhàng khuyên răn con bé:

- Lần sau Tooko không được tự tiện ăn sách của ba nữa nhé. Còn nữa,

sách cũ cũng giống như đồ ăn hết hạn, đọc thì được nhưng không được ăn,
nếu không sẽ bị đau bụng, không phải ba đã dạy Tooko như vậy sao?

Tooko vừa khóc mếu máo vừa xin lỗi "Xin lỗi ba, lần sau con sẽ

không làm thế nữa", rồi con bé nhõng nhẽo "Nhưng ba ơi, tại khi ba đọc
Khung cửa hẹp, trông ba rất dịu dàng nên con mới muốn ăn thử xem nó có
hương vị như thế nào."

Nghe vậy, anh Fumiharu nheo mắt lại cười nói:

- Thế Khung cửa hẹp có ngon không?

Tooko thút thít trả lời:

- Con không biết nữa. Nó giống như những sợi miến trong suốt, mềm

mịn, nhưng khi ăn vào lại chẳng trơn tuột gì cả, toàn phải nhai thôi. Nhưng
nhai thế nào cũng chẳng có vị gì... sợi miến cứ như đang chạy trốn ấy. Ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.