CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 185

- Tôi đã bảo là cậu không được nhìn ngó lung tung trong phòng rồi

mà.

- Ơ... tôi nhớ cậu đâu có nói vậy.

- C-Cho dù tôi không nói thì cậu cũng phải biết phép lịch sự cơ bản là

không được nhìn ngó lung tung trong phòng của một cô gái chứ!

- Thì tôi cũng đâu có nhìn ngó lung tung đâu, chỉ là ngẫu nhiên bắt

gặp nó thôi mà. À, cái huy hiệu đó là của tôi phải không.

- Đ-Đ-Đ-Đ-Đ-Đ-Đúng vậy thì sao?!

- Ừm, cảm ơn cậu vì vẫn luôn giữ gìn nó.

Nghe tôi cảm ơn, Kotobuki lại càng đỏ mặt hơn, cậu ấy làu bàu với vẻ

ngượng ngùng.

- K-Không cần cậu cảm ơn...

Nói rồi cậu ấy quỳ trên thảm, giấu con chim cánh cụt ra sau lưng và

bắt đầu dọn bánh cùng với cà phê lên bàn.

- Cậu ăn đi không nguội hết bây giờ.

Cậu ấy nói trong khi ngoảnh đầu sang một bên.

- Cảm ơn.

Tôi cũng ngồi ngay ngắn lại trên nệm và cầm lấy nĩa.

Chiếc bánh sôcôla được đặt trên một cái đĩa trắng, bên cạnh có một

lớp kem tươi mát lạnh.

Khi tôi chọc cái nĩa vào, sôcôla nóng hổi chảy ra từ bên trong, kèm

theo mùi hương ngọt ngào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.