CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 282

- Nếu hai người không chia tay, em không biết mình sẽ làm ra chuyện

gì đâu. Có thể em sẽ hủy hoại chị ấy, để chị Kotobuki sống không bằng
chết cũng nên.

Tôi rất hạnh phúc.

Đúng vậy, tôi rất hạnh phúc, đáng lẽ là như vậy. Tôi được sống giữa

những con người dịu dàng, được mọi người yêu thương, tôi thật hạnh phúc,
thật hạnh phúc, niềm hạnh phúc tựa như được tắm trong ánh nắng vàng rực
rỡ của buổi hoàng hôn trước khi màn đêm buông xuống... tựa như một giấc
mơ.

Tôi thật hạnh phúc, thật hạnh phúc. Tựa như một giấc mơ... đúng vậy,

tôi thật hạnh phúc. Takumi này, chị rất hạnh phúc, cực kì hạnh phúc.

Nhưng tại sao ngực tôi lại đau như vậy?! Tại sao tôi lại cảm thấy linh

hồn mình như bị xé tan thành từng mảnh như vậy?! Lại cảm thấy bất an
như bị bóng tối đen kịt nuốt chửng?! Tại sao cho dù tôi viết bao nhiêu đi
chăng nữa thì nỗi buồn này cũng không vơi đi?

Tại sao vậy? Nói cho chị biết đi, Takumi!

Chúng ta hãy đánh cược đi, Kana.

Nếu mình thua, mình sẽ biến mất vĩnh viễn, không xuất hiện trước mặt

Kana nữa. Nếu như đó là nguyện vọng của Kana.

Một trang này đã được lật qua.

"Thứ tốt đẹp nhất" sắp bắt đầu rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.