CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 88

Amano Tooko sẽ biến mất.

Mình xin cậu mà, Kana.

Mỗi lần Tooko gọi cậu là "dì Kanako", cậu có thể không tỏ ra khó chịu

như vậy được không. 

Dạo trước cũng thế, lúc Tooko chìa mẩu giấy ra nói "Dì ăn không?"

khi thấy cậu nhìn chăm chú con bé ăn cơm, cậu đã nghiêm mặt ngoảnh đầu
đi.

Trong mắt Tooko và Ryuu, cả mình và cậu đều là những người dì thật

tuyệt vời mà?

Kana này, mình thật không ngờ là cậu lại để ý tới việc bị gọi là dì như

vậy đấy.

Cả việc cậu bắt Ryuu gọi cậu là "Kanako" cũng thật trẻ con.

Từ khi lên tiểu học, Tooko càng lúc càng trở nên tham ăn. Mỗi ngày

con bé đều ăn những câu chuyện mình viết một cách ngon lành.

- Mẹ ơi, nữa đi mẹ. Hai anh em sóc con đó về sau thế nào ạ? Mẹ, mẹ

ơi, viết nữa đi.

Nhìn con bé hai mắt tỏa sáng vì chờ mong như vậy mình thật chẳng

biết làm thế nào. Cho dù mình viết bao nhiêu câu chuyện đi nữa con bé vẫn
đòi thêm.

Nhưng Tooko lại rất sợ giờ án trưa ở trường, thỉnh thoảng con bé lại

về nhà khóc.

- Các bạn ăn súp với bánh pudding đều nói thật là ngon. Nhưng con ăn

vào lại chẳng có vị gì hết Khi con nói với các bạn như vậy, mọi người đều
cười bảo con là đồ kì cục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.