CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 2 - Trang 244

Khuôn mặt cô ấy thoáng hiện vẻ bối rối. Rồi cô ấy run rẩy duỗi tay về

phía chị Tooko. Khi tay hai người chạm vào nhau, bờ môi của cô Kanako
khẽ nói ra những lời đã cất giấu bao năm nay.

- ...Tooko.

Nét mặt của chị Tooko cũng như muốn khóc. Nhưng rồi chị ấy lại nở

nụ cười rạng rỡ tựa như cánh hoa được nắng chiếu rọi.

Cô Kanako cố gắng che giấu cảm xúc mãnh liệt.

Dù vậy, lần đầu tiên ôm lấy chị Tooko khi chị ấy còn là một em bé, cô

ấy đã nở nụ cười hạnh phúc.

Cô ấy đã cọ má vào mặt chị Tooko và gọi chị ấy là "Tooko".

Từ tận đáy lòng, cô ấy đã cảm thấy hạnh phúc vì chị Tooko ra đời.

Cô Kanako nhẹ nắm lấy mẩu giấy trong lòng bàn tay chị Tooko. Giữ

nó dịu dàng trước ngực, cô ấy nói một cách tỉnh táo.

- ...Ryuuto năm ở bệnh viện nào?

Đó là câu nói bắt đầu mọi thứ của cô Kanako.

Kana à, mình vẫn luôn muốn viết ra điều gì đó cho cậu.

Kana từng đứng một bên nhìn Tooko ăn câu chuyện mà mình viết ra

đúng không?

Mình vẫn luôn hi vọng có thể đưa cho Kana điều mà cậu mong muốn.

Vẫn luôn hi vọng có thể giúp Kana được no bụng.

Mình muốn trao cho Kana thật nhiều, thật nhiều manna trắng ngần

như tuyết rơi từ bầu trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.