CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 158

... Tôi đã tạo ra một chiếc mặt nạ khiến khuôn mặt của tôi trở nên bình

thường. Sẽ không còn ai ngoảnh lại chú ý tới tôi nữa. Em sẽ trở thành
người vợ hạnh phúc nhất cõi đời này. Và chúng ta sẽ cùng nhau ca hát, chỉ
hai chúng ta, cho đến khi bị cái chết chia lìa.

...Em đang khóc! Em đang sợ hãi tôi!

...Tôi thật sự không phải kẻ xấu! Chỉ cần em yêu tôi, em sẽ hiểu!

...Chỉ cần em yêu tôi, tôi-sẽ-có-thể-trở-thành-một- người-lương-thiện!

...Em không yêu tôi! Em không yêu tôi! Em không yêu tôi!

Khi biết được Christine sẽ không trao trái tim cho mình, bóng ma nổi

cơn thịnh nộ và hướng sự giận dữ về phía tình địch Raoul. Christine cố
gắng che chở cho Raoul, nhưng cuối cùng Raoul vẫn bị nhốt vào mê cung
khổng lồ dưới lòng đất do bóng ma xây dựng, bị đùa giỡn, bị truy đuổi.
Bóng ma quá mạnh, sự tồn tại của hắn quá áp đảo, Raoul hoàn toàn không
thể phản kích được.

"Đằng nào thì anh cũng có làm được gì chứ. Giống như tên Raoul ngu

ngốc kia."

Giọng nói lạnh lùng đầy khinh miệt hòa lẫn với tiếng cười khúc khích

của một cô gái tiến vào trong đầu tôi.

...Ta sẽ cứu em thoát khỏi ma pháp của hắn, Christine. Ta thề! Cho nên

em đừng nghĩ về hắn nữa. Việc đó rất quan trọng.

Chỉ có thành ý và nhiệt tình là không đủ để đánh bại bóng ma.

Hơn nữa, Christine thật sự hi vọng được cứu sao? Nếu Christine lựa

chọn trở thành nữ hoàng thống trị đế quốc dưới lòng đất cùng bóng ma,
Raoul cũng sẽ không thể cứu được cô ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.