CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 164

Kotobuki rũ mắt xuống một cách yếu đuối, nhưng cô nàng vẫn ôm

chặt đầu gối và không có ý định đứng dậy. Có lẽ cô nàng vẫn chưa điều
chỉnh được tâm trạng của mình. Tôi hoàn toàn hiểu được, dù sao thì cô
nàng cũng vừa biết một tin động trời như vậy...

Vẫn mang theo giày, tôi mở cửa sổ ra rồi trèo vào bên trong. Kotobuki

nơm nớp lo sợ ngước mắt lên nhìn tôi.

- Tôi ngồi bên cạnh cậu được không?

Không chờ cô nàng trả lời, tôi đã đặt mông ngồi xuống sàn nhà đầy

bụi bặm.

Kotobuki lại cúi đầu xuống đem mặt vùi vào đầu gối và co người lại.

Căn phòng trống trải không một dụng cụ gia đình có mùi của tro bụi

và nấm mốc, trông nó thật lạnh lẽo.

Ánh nến nhỏ màu cam lay động xung quanh chúng tôi.

- Những ngọn nến này ở đâu ra thế?

- ...Tôi định đưa chúng... cho Yuuka vào lễ Giáng Sinh... thế nên tôi đã

thu thập từng cây một... Bởi vì Yuuka từng nói cậu ấy rất thích cây thông
Nôen và bóng đèn lấp lánh...

Giọng nói yếu ớt của cô nàng thắt chặt lấy lồng ngực tôi.

Đêm Nôen là cho bạn trai, lễ Giáng Sinh là cho Nanase, lời hứa này có

lẽ đã không còn thực hiện được nữa...

- Yuuka... thường xuyên nói... nếu như cậu ấy được sống trong cây

thông Nôen tỏa sáng lấp lánh xinh đẹp thì tốt biết mấy... Như vậy mỗi ngày
cậu ấy đều sẽ cảm thấy như đang sống trong ngày lễ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.