CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 35

Đã lâu rồi chúng tôi chưa có một buổi hẹn hò, trông anh có vẻ không

được vui. Cho dù tôi lấy tay mình đặt lên tay anh, những ngón tay nắm chặt
của anh vẫn không buông lỏng. Anh thấp giọng nói tôi đừng làm thêm nữa.

Để khiến bản thân vui vẻ, tôi dán lên khắp tòa thành thật nhiều ảnh

chụp.

Ảnh của tôi và Nanase. Của tôi và thiên thần. Trong những bức ảnh

đó, tôi đều cười thật tươi, mỗi khi ngắm nhìn chúng, tôi đều nghĩ trong đầu
rằng "Ôi, cô gái trong bức ảnh này thật hạnh phúc làm sao" và lại cảm thấy
vui vẻ.

Nhưng chỉ có ảnh của anh là tôi không tài nào dán lên được, chỉ nhìn

nó thôi cũng khiến ngực tôi đau đớn như bị ai xé toạc.

Thay vào đó, tôi dán lên một bức hình hoa hồng xanh.

Mặc dù đó chỉ là một bông hồng trắng được người ta nhuộm màu xanh

da trời bởi sắc màu nhân tạo giả dối, nó vẫn rất đẹp.

Thời xa xưa, bông hồng xanh được dùng để nói lên "điều vô lý" hay

"chuyện không thể xảy ra". Tuy nhiên, ngày nay, nhờ vào kĩ thuật tái tạo
gien, con người đã thành công trong việc tạo ra hoa hồng xanh, chính vì
vậy mật ngữ loài hoa của nó cũng thay đổi thành "kì tích" hoặc "lời chúc
phúc của Chúa".

Dù vậy, những bông hồng mà tôi nhìn qua ảnh trên mạng vẫn phảng

phất một chút màu tím, nó không phải màu xanh đơn thuần...

Thế nên, có lẽ ý nghĩa của hoa hồng xanh vẫn là "Điều vô lý".

Tôi lẩm bẩm một câu nói của Christine dành cho Raoul.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.