CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 58

Tôi càng hát lại càng cảm thấy tâm hồn mình trở nên trong suốt, ý

thức tôi trở nên mông lung, cơ thể tôi nhẹ nhàng lâng lâng. Tôi dường như
có thể quên đi mọi chuyện. Tôi cảm thấy hoảng hốt, hạnh phúc như được
đứng ở trung tâm sân khấu và cất tiếng hát một khúc ca, toàn thân tắm
trong những ngọn đèn trắng muốt, nhưng tôi cũng cảm thấy cực kì sợ hãi.

Nếu như tất cả những điều này chỉ là một giấc mộng, đến khi tôi tỉnh

lại và nó tan biến như sương sớm gặp nắng, tôi sẽ không thể tiếp tục sống
được nữa.

Tại sao bạn Mito lại lựa chọn rời xa gia đình và ở lại đây một mình?

Bạn ấy thật sự muốn được tiếp tục ca hát đến vậy sao?

Nhưng nếu là vậy, tại sao sau khi được chọn vào vai nữ chính trong

buổi công diễn, bạn ấy lại mất tích?

Những câu hỏi đó cứ lởn vởn trong đầu tôi sau khi về tới nhà, tôi nằm

lăn ra giường và đọc quyển Bóng ma trong nhà hát mà tôi vừa mua ở hiệu
sách trên đường về.

Quyển sách này khá dày, chi chít toàn chữ là chữ. Có lẽ sẽ rất khó để

đọc hết nó trong vòng một đêm...

Câu chuyện được bắt đầu bằng một bầu không khí đầy thần bí.

Lấy bối cảnh cuối thế kỉ XIX. Tại một nhà hát nhạc kịch ở Paris bắt

đầu lưu truyền lời đồn về một linh hồn đang lấy nơi này làm chỗ cư ngụ.

Linh hồn, tự xưng là "bóng ma trong nhà hát", đã đưa ra nhiều yêu cầu

khác nhau với người quản lý nhà hát.

Ví dụ như mỗi năm ông ta phải trả cho bóng ma 240.000 franc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.