CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 65

- Cảm ơn ông. Tôi không sao đâu. Với lại Kotobuki cũng làm lành với

hội Mori rồi thì phải.

"Vậy hả. Nếu cần tôi giúp gì ông cứ nói nhé. Cho dù là việc cực kì

nhỏ nhặt cũng không sao cả. Không cần phải khách khí."

- Ừ, tôi biết rồi.

Hôm sau, vừa nhìn thấy Akutagawa trong lớp, tôi giật nảy mình.

- Ông sao vậy!? Mấy vết thương đó là sao!

Má phải và cổ của cậu ấy đầy những vết như bị móng tay cào. Đặc

biệt ba đường ở cổ trông khá sâu, vết sưng ở đó cũng đã tím bầm lên rồi,
thoạt nhìn khá là đau.

- À... bị mèo cào ấy mà...

Akutagawa cười gượng và chuyển ánh mắt sang chỗ khác.

- Trông ghê quá, ông không sao thật đây chứ.

- Ừ... không có gì nghiêm trọng cả.

Ánh mắt của cậu ấy lại đảo sang bên cạnh.

- Mèo gì mà kinh thế nhỉ. Ờ khoan, nhà ông có nuôi mèo sao?

Tôi cũng đã đến thăm nhà cậu ấy mấy lần rồi, nhưng mà động vật duy

nhất tôi thấy ở đó là mấy con cá chép bơi trong sân vườn, không hề có con
mèo nào cả...

- Không... là mèo hoang ấy mà. Đại khái là tôi thô lỗ quá nên lỡ chọc

giận nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.