CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TINH LINH NƯỚC MANG HOA MẶT TRĂNG - Trang 28

Nói rồi, chị Maki biến mất vào sâu trong hành lang, lôi xềnh xệch theo

chị Tooko vẫn đang chống cự một cách vô ích.

"... Xin phép được mang hành lý và dẫn anh về phòng."

Một bàn tay đột ngột vươn ra từ bên cạnh và chộp lấy túi xách của tôi.

"Em là... vừa nãy..."

Là cô hầu gái bé nhỏ mà tôi vừa thấy ngoài sân. Sau khi cầm lấy túi

của tôi với thái độ lạnh nhạt, cô bé vội vã cất bước.

"Ờm... Giày thì sao?"

"Không cởi cũng được."

"Anh tự mang hành lý được rồi."

"Đây là công việc."

Trái ngược với bề ngoài non nớt, miệng lưỡi cô bé này thật cứng rắn.

Nói đúng hơn, tôi có cảm giác mình đang bị ghét thì phải...

Tôi thu mình lại, lầm lũi bước theo sau.

Bên trong tòa nhà trông cũng cũ kỹ và tối tăm hệt như bên ngoài. Trần

nhà rất cao, ở chính diện có cầu thang trải thảm đỏ. Leo lên được nửa
chừng, bỗng dưng cảm giác có ánh nhìn, tôi bèn quay đầu lại và chạm trán
với vô số con mắt đang chĩa vào mình.

Đây có phải là những người làm việc trong ngôi biệt thự này không

nhỉ. Một người đàn ông đang tuổi tráng kiện bận đồ đen kiểu quản gia, một
người phụ nữ trung niên mặc kimono đeo tạp dề theo phong cách người
giúp việc, một ông cụ mặc quần áo lao động trông có vẻ giống người làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.