CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TUYỂN TẬP TÌNH YÊU TẬP 2 - Trang 257

Chị Amano khẽ mỉm cười.

- Rabindranath Tagore, sinh ngày 7 tháng 5 năm 1861, là một nhà văn,

nhà triết học, nhạc sĩ, họa sĩ, nhà lý luận, nhà giáo dục của Ấn Độ... Ông
được gọi là thánh sư.

Ông sinh ra trong một gia đình đại tài phiệt của Ấn Độ, xuất thân là

một người Bà La Môn thuộc giai tầng cao nhất trong xã hội, xung quanh
ông tràn ngập hơi thở của văn hóa và nghệ thuật kiểu mới. Trong căn nhà
nằm giữa khoảng vườn rộng lớn, chàng thiếu niên Tagore đã hấp thu rất
nhiều điều đẹp đẽ trong quá trình trưởng thành của mình.

Sau đó, vào năm 1913, với tập Thơ dâng, ông đã trở thành người châu

Á đầu tiên nhận được giải Nobel văn học.

Chị Amano ôm quyển sách trước ngực và tiếp tục kể cho tôi nghe về

chuyện của Tagore.

- Thơ của Tagore được ví như suối nguồn tươi mát, nhưng đối với chị,

thơ của ông tựa như một ly sữa chua Lassi ngọt ngào, trộn lẫn bên trong
những miếng xoài vàng óng và yaourt thanh mát. Khiến độc giả như cảm
thấy được bao trùm trong tình yêu vô hạn, đầy ánh dương, dịu dàng và
nồng ấm...

Bờ môi chị ấy khẽ hé mở, những từ ngữ như lời ca tuôn ra.

"Vì vui riêng, người đã làm tôi bất tận.

Thân này thuyền nhỏ mong manh đã bao lần người tát cạn rồi lại đổ

đầy cuộc sống mát tươi mãi mãi."

(Trích Thơ Dâng, Đỗ Khánh Hoan dịch)

Chị Amano thở dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.