CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TUYỂN TẬP TÌNH YÊU TẬP 3 - Trang 150

Thật sao?! Đó không phải là nói dối chứ?! Chú ấy thật sự cảm thấy

như vậy sao? Nếu vậy tại sao trông chú lại buồn như vậy chứ! Tại sao tay
của chú lại nắm chặt như vậy!?

Những lời đó kẹt lại ở cổ họng tôi.

Tôi vươn tay ra nắm chặt lấy góc áo choàng của chú ấy.

- Chú Sato... nếu chú không muốn nói chuyện thì cứ cho cháu biết,

cháu sẽ không nói gì nữa... Nhưng mà... nếu chú Sato có thể nói cho cháu
biết về chú, cháu sẽ rất vui.

Bàn tay và bờ vai của tôi đều đang run rẩy.

Tôi biết mình không được phép nói thêm gì nữa. Rằng bản thân đã sắp

bước qua lằn ranh rồi, có lẽ lúc này đây tôi đang khóc cũng nên. Dù vậy, tôi
vẫn phải nói cho chú ấy biết.

- Bởi vì đối với cháu, chú Sato tựa như thiên thần vậy.

Vừa nghe tôi nói ra những lời đó... chu Sato trông càng buồn hơn...

trông chú ấy như sắp chết đi. Rồi chú ấy cúi đầu, khẽ thì thầm bằng giọng
khàn khàn.

-... Chú chỉ là một tội nhân mà thôi.

Thanh âm u ám đó khiến lòng tôi lạnh buốt.

Tôi thả bàn tay đang nắm lấy áo khoác ra.

Chú Sato cúi đầu đi ra ngoài.

- Ngày mai chú cũng tới đây chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.