CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TUYỂN TẬP TÌNH YÊU TẬP 3 - Trang 188

cũng rớt thôi, có đôi khi việc tự xem thường bản thân thế này cũng sẽ đem
tới hậu quả khôn lường.

Bố mẹ tôi đã rất vui vẻ "Rika chỉ cần cố gắng là sẽ làm được mà",

hoàn toàn không hỏi ý kiến của tôi về việc tôi có muốn theo học ở ngôi
trường đó hay không.

Như trong dự liệu của tôi, từ giáo viên tới học sinh ở đây ai cũng sạch

sẽ, nhã nhặn, thích mơ mộng, nhưng chẳng hiểu sao lại có chút lạnh lùng,
cảm giác hoàn toàn không hợp với tôi. Cho dù cùng ở trong một không
gian, nhưng chỉ có tôi là như một chấm đen nhỏ bé giữa tờ giấy trắng tinh,
trông cực kì chướng mắt.

Cho nên trong lòng tôi vẫn luôn có loại cảm giác phản kháng không

muốn dung nhập vào một nơi đáng ghét như thế này, cũng như cảm giác
đáng ghét rằng chỉ có một mình tôi là đang bị bỏ lại phía sau.

Tôi cũng rất khổ sở vì việc học không có chút tiến bộ, cũng chẳng có

bạn bè, cho nên giờ nghỉ cũng chẳng biết làm gì để giết thời gian.

Thỉnh thoảng vì quá khó chịu, tôi chỉ muốn hét lên thật lớn.

Tôi bắt đầu cảm thấy đám bạn cùng lớp vô lo vô nghĩ thật là đáng

ghét, không biết tôi còn phải ở "đây" đến lúc nào nữa...

Cảm giác nôn nóng dần tích tụ trong lòng, tựa như một quả bong bóng

sắp phát nổ bất cứ lúc nào.

Cho nên tôi bắt đầu cúp học.

Ban đầu tôi chẳng biết đi đâu cả, cho dù chỉ là đi bộ trên phố tôi cũng

nơm nớp lo lắng không biết có bị ai giữ lại hỏi thăm hay không. Tuy nhiên
kể từ khi lên lớp 8, cũng thay đổi sang đồng phục mùa hè mát mẻ, mỗi khi
đi lẫn vào dòng người ở khu phố mua sắm cách xa trường học, tôi lại thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.