CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1060

“Anh cảm thấy không cần, ít nhất phải mất 15 phút, anh nghĩ em nên ăn

sáng trước, một lát nữa tuyển thủ tham dự sẽ phải đến đại sảnh trình báo.”
Nguyên Tích ngắt lời La Tiểu Lâu, cố kiềm chế không gào thét với đám
người cách đó không xa đang nhìn La Tiểu Lâu bằng ánh mắt chế giễu. Có
điều, không thể không nói, La Tiểu Lâu cũng thực sự hưng phấn thái quá,
suốt dọc đường đều tỏ ra ngạc nhiên.

La Tiểu Lâu bèn trật tự, cũng may vé phi thuyền tuy đắt kinh người

nhưng đồ ăn của khoang hạng nhất cung cấp cũng khá ngon lành. Bánh mì
nướng, trứng rán, chân giò hun khói, salad rau và nước trái cây.

Đang dùng cơm, máy thông tin trên cổ tay Nguyên Tích vang lên, hắn

cấp tốc mở máy, vẻ mặt rất mừng rỡ, trò chuyện cũng không khác vẻ nhã
nhặn lúc trước là mấy.

La Tiểu Lâu vừa ăn vừa thỉnh thoảng nhìn về phía Nguyên Tích. Cậu cứ

ăn cho tới lúc xong thì thôi, Nguyên Tích cũng kết thúc cuộc trò chuyện,
thoải mái mà nói: “Bọn Nguyên Nặc cũng tới rồi, lát nữa sẽ qua đón chúng
ta đi báo danh.”

Thằng nhóc bám dính muốn chết kia á? La Tiểu Lâu không tin mà hỏi

lại: “Học sinh cao trung mà cũng có thể tham gia giải thi đấu cơ giáp?”

“Trên lý thuyết là không được, nhưng Nguyên Nặc là ngoại lệ, nó có

giấp phép đặc biệt.” Nguyên Tích nói, nhìn La Tiểu Lâu đang một bộ hổng
dám tin, bèn bổ sung thêm một câu, “Dựa theo kỹ thuật điều khiển cơ giáp
của nó, lọt vào top 10 của lớp 1 khoa cơ giáp cũng không thành vấn đề.”

La Tiểu Lâu câm nín, cậu bỗng nhiên cảm thấy con đường dự thi của

mình bắt đầu trở nên tối tăm.

Hơn 10 phút sau, cửa phi thuyền mở, hành khách lần lượt xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.