CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 114

nào mà không khiến y lo lắng.

“Không có việc gì.” La Tiểu Lâu hai chân run rẩy xuống xe, mẹ ơi, quả

nhiên người nghèo không thể hưởng thụ cuộc sống xa xỉ của kẻ giàu có, kẻ
có tiền thật sự rất đáng ghét!

La Tiểu Lâu than thở, đồng thời hạ quyết tâm, về sau mỗi ngày phải

chạm vào chiếc xe này mới được.

Nguyên Tích thò đầu ra, nói: “Cậu vào trước đi, tôi đi đỗ xe, lát nữa cậu

đến tìm tôi.”

Tuy nói là không muộn, nhưng hiện tại cũng không sớm, cổng trường có

không ít học sinh. Mọi người hoặc là hào hứng quan sát trường học của
mình, hoặc là chú ý chung quanh. Học viện quân sự này cũng nổi danh vì
các thành phần quý tộc trong trường, các học sinh ít nhiều gì cũng bị ảnh
hưởng từ gia đình, hi vọng tạo mối quan hệ tốt với đối tác trong tương lại
hoặc là học sinh nhà giàu có thể cung cấp bảo trợ.

La Tiểu Lâu không có lòng dạ nào nghĩ đến những việc này, cậu vội vã

đi vào trong.

Phía trước có một đám trai gái vây quanh hai người cũng đang đi vào

trong, La Tiểu Lâu cảm thấy hai ba người trong số đó nhìn quen mắt,
nhưng cũng không nhớ ra là đã gặp ở đâu, lập tức vượt qua đám người,
nhanh chóng đi về phía trước.

Cậu nhớ không ra, nhưng trong những người đó thì đã có người nhận ra

cậu, có mấy người trên mặt lập tức xuất hiện biểu tình khinh bỉ, cô gái tóc
đen quay đầu nhìn thiếu niên mắt xanh cười nói: “Lâm Tân, đó không phải
là người mà lần trước anh muốn chúng ta cho đi nhờ sao? Vẫn nhà quê như
vậy a!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.