CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1216

Nói đến thiếu niên mặt búp bê, cậu ta cũng rất oan uổng, không phải cậu

ta thua ở thực lực, mà là thua ở sự tự tin, về sách lược đối chiến, rõ ràng
Mộ Thần lặng lẽ cao hơn một bậc.

La Tiểu Lâu không khỏi vui mừng cho Mộ Thần, đồng thời có chút hả

hê, thiếu niên mặt búp bê nhất định là bực tức đến hộc máu.

Lúc này, hầu hết các trận đấu trên sân đều kết thúc nhanh chóng, hôm

nay là 93 lên 46. Ngày mai 46 tuyển thủ sẽ cạnh tranh top 10, hơn nữa sẽ
chia ra làm trận sáng và trận chiều. Ngày kia là trận chung kết của top 10,
quyết định thứ tự của 10 vị trí đầu tiên.

Quả nhiên, khi Nguyên Tích trở lại, sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, thái

độ quá khác biệt, La Tiểu Lâu mất tự tin, không dám hỏi. Cơm tối gồm có
Nguyên Tích, cậu, cộng thêm Nguyên Nặc cùng ăn trong phòng. Tô Lan và
Nguyệt Thượng không xuất hiện, nghe nói vết thương của Nguyệt Thượng
rất nặng, phải mất một ngày mới có thể khôi phục, nhưng hôm nay y vẫn
kiên trì tham gia thi đấu, đến tối lại tiếp tục vào viện trị liệu.

Ăn xong cơm tối, Nguyên Tích lạnh mặt đuổi cổ Nguyên Nặc. Sau khi

Nguyên Nặc đi, Nguyên Tích liền cho La Tiểu Lâu một ánh mắt ‘tự cầu an
lành đi’. La Tiểu Lâu mới thực sự thấy bất an, theo lý cậu căn bản không để
lại kẽ hở nào.

Rốt cuộc anh ấy đã biết cái gì? Biết rồi sao còn chưa hỏi? La Tiểu Lâu

nhìn Nguyên Tích quay người lại tản ra sát khí ngồi xuống sô pha, không
dám ho he gì, xoay người vào phòng tắm mở nước.

Điều duy nhất khiến cậu an tâm là, dù Nguyên Tích trước đây có tức

giận, hắn cũng chưa bao giờ thực sự tổn thương cậu.

Buổi tối hôm nay, Nguyên Tích không để ý cũng chẳng chạm vào cậu,

thậm chí đến lúc đi ngủ, Nguyên Tích cũng mặc cho La Tiểu Lâu một mình
nằm co người bên cạnh trên chiếc giường rộng lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.