CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1233

La Tiểu Lâu nheo mắt, cố gắng không biểu hiện quá rõ ràng, cơ thể của

Nguyên Tích trong nháy mắt kéo căng đã chứng tỏ tất cả, chỉ cần là chiến
binh cơ giáp thì làm sao có thể phớt lờ cấp bậc của cơ giáp được cơ chứ?
Nghĩ tới đây khóe miệng của La Tiểu Lâu liền kéo dài tới tận mang tai, sau
đó làm bộ thờ ơ hỏi: “Không kém hơn thợ sửa chữa mà anh tìm đấy chứ?”

Nguyên Tích không nói gì, nhưng 125 hưởng ứng lời cậu: “Xách dép…”

Nguyên Tích bước lên chạm vào Vân Tiêu, khuôn mặt tỏ ra kích động và

hưng phấn, xem chừng nếu không phải đang ở trong phòng làm việc thì hắn
đã nhảy ngay vào khoang điều khiển lái thử một phen rồi.

Đến lúc Nguyên Tích tiếc nuối gạt bỏ cơn kích thích đó đi, quay lại thì

thấy 125 đang vểnh đuôi đứng cạnh La Tiểu Lâu, trên mặt lộ ra ba từ ‘biểu
dương đi’.

Nguyên Tích lập tức rời đường nhìn, quay đầu lại giả vờ tiếp tục nghiêm

túc quan sát Vân Tiêu, hắn vẫn còn đang trong trạng thái kích động, máu
chiến đấu đang sôi trào trong người, nhưng hắn cũng hiểu lúc này mình
phải nói gì. Vì vậy, Nguyên Tích mở miệng nói: “Em không có gì muốn
thẳng thắn ư?”

Hắn thực sự muốn nói hai câu khen ngợi, nhưng lời vừa nói ra cũng là

chuyện hắn để tâm nhất hai ngày qua.

Nguyên Tích nói xong, lập tức quay lại nhìn La Tiểu Lâu, hai người hai

mắt nhìn nhau, đều có chút không biết nên tiếp tục như thế nào, 125 thì lại
ngoác miệng, thét the thé bên tai La Tiểu Lâu: “Ngài ấy đã biết ngài ấy đã
biết ngài ấy đã biết!!”

Mặt La Tiểu Lâu lúc đỏ lúc trắng, tay đặt đằng sau mất tự nhiên mà run

lẩy bẩy, cuối cùng cậu quyết định: có đánh chết cũng không thừa nhận
mình đã tham gia giải thi đấu cơ giáp. Sau khi hạ quyết tâm, La Tiểu Lâu
trấn định hỏi lại: “Em nghĩ câu kia phải là em hỏi mới đúng, mấy ngày nay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.