CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 146

đối chiến với một cao thủ, hiếm thấy hội trưởng rat ay, hi vọng tôi còn kịp
trở về…..”

Đang nói chuyện, Nguyên Tích một tay cầm áo từ bên trong đi ra, tâm

tình tựa hồ cũng không tệ lắm, nhìn thấy La Tiểu Lâu, cầm quần áo ném
cho cậu, tiện tay kéo kết quả kiểm tra của La Tiểu Lâu qua, hỏi: “Thế nào?”

Tòa núi nam sinh kia ngây ngốc nhìn Nguyên Tích, bỗng nhiên tru lên

một tiếng: “Nhanh như vậy đã xong rồi!? A….”

La Tiểu Lâu nhìn nam sinh đang kêu thảm thiết kia một cái, ý bảo gã

người mình cần tìm đã tới rồi, liền theo Nguyên Tích ra ngoài, vừa đi vừa
nói: “Ân, đậu.”

Nguyên Tích hừ lạnh: “Loại hệ này cón cần phải kiểm tra sao?” Lập tức

ngẩng đầu lên khỏi giấy báo kiểm tra của La Tiểu Lâu, dung biểu tình
không mấy thân thiện mà quan sát cậu: “Nghe đây, nếu cuối kỳ cậu vẫn chỉ
đạt kết quả như thế này, làm cho tôi mất mặt, chúng ta có thể bắt đầu đặt ra
một vài quy định xử phạt. Người hầu – của tôi chưa từng có loại thành tích
này!”

Nguyên lai còn có người kém may mắn giống cậu vậy sao? La Tiểu Lâu

hoài nghi liếc nhìn Nguyên Tích một cái, nói: “Tôi sẽ cố gắng nâng kết quả
lên.” Không cần Nguyên Tích nói cậu cũng sẽ cố gắng, dù sao cũng còn
chủ nhiệm hói đầu kia theo dõi cậu.

Nguyên Tích còn châm chọc: “Gen kém, thể lực kém, hiện tạo ngay cả

thành tích cũng tả tơi như vậy, cậu còn có thể vô dụng hơn nữa hay không?
A, hình như tôi rất dung túng nhẫn nại cậu thì phải.”

La Tiểu Lâu trừng lớn mắt, rốt cuộc là ai đang chịu đựng ai a? Tôi xin

ngài, ngài hoàn toàn không cần nhẫn nại!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.