CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 147

Nguyên Tích hoàn toàn phớt lờ ánh mắt như đang nói ‘mau tới dung một

cước đá văng tôi, chúng ta lập tức mỗi người một ngã’ của La Tiểu Lâu, chỉ
hừ lạnh một tiếng, đi về phía bãi đỗ xe.

La Tiểu Lâu âm thầm rơi lệ đầy mặt, xem ra Nguyên Tích còn tính tiếp

tục ‘nhẫn nại’ cậu.

Lúc hai người gần đến garage, La Tiểu Lâu lại trông thấy nam sinh xinh

đẹp kia, bên cạnh cậu ta còn có một nam sinh mặc y phục hằng ngày. Bởi vì
còn chưa khai giảng chính thức, cho nên số người mặc đồng phục trong
trường cũng không nhiều lắm.

Nam sinh không mặc đồng phục kia sau khi nhìn thấy La Tiểu Lâu, trên

mặt lập tức hơi có vẻ trào phúng, lại mở miệng nói: “Tôi nói cậu, cho dù
gia đình thiếu tiền, cũng không cần tìm người bao dưỡng lộ liễu như vậy.”

La Tiểu Lâu nghe thấy mà sửng sốt, đây là cái gì với cái gì?

Nguyên Tích luôn luôn hờ hững với kẻ khác nghe thấy một câu như thế,

lập tức xụ mặt đứng lại, một tay xách cổ áo La Tiểu Lâu, kiêu ngạo mà nói:
“Chẳng lẻ tôi bao dưỡng cậu ta không phải là việc nên làm sao?” Hiển
nhiên từ bao dưỡng này làm cho Nguyên Tích cực kì vừa lòng, cho nên vị
thiếu gia tính tình không tốt này không hề có chút ý tức giận.

Bởi vì lời nói hung hồn của Nguyên Tích, hai người đều có chút ngạc

nhiên, nam sinh mặc y quần áo hằng ngày kia đỏ bừng mặt, y không hiểu vì
sao Nguyên Tích sau khi nghe những lời này lại có biểu hiện như vậy,
không phải nên như bọn họ, khinh bỉ La Tiểu Lâu sao.

La Tiểu Lâu hung hang trừng người đối diện một cái, chẳng lẽ muốn cậu

ở trước mặt Nguyên Tích nói lão tử không muốn bị bao dưỡng, mà thực tế,
một tháng qua hình như là tôi đang bao dưỡng Nguyên Tích? Nguyên Tích
sẽ giết cậu mất! Cuối cùng, La Tiểu Lâu chỉ có thể cắn rang nói một câu:
“Chuyện này hình như không liên quan gì đến anh thì phải.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.