CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1503

quên mất vấn đề tiền nong. Cậu cũng không ngờ lại đắt đến vậy, tuy hai
năm nay cậu không thiếu tiền, nhưng cũng chẳng tích cóp lại —— nhất là
dưới sự chung đụng giữa cậu và 125.

Do dự vài giây, La Tiểu Lâu quả quyết: “Anh biết rồi, Ngả Phàm, em nói

lại với Arthur rằng anh sẽ thuê chỗ này, nhất quyết phải giữ lại cho anh. Cơ
mà để anh đi góp tiền lại đã, mai anh gọi lại sau cho em nhé.”

“Vâng.” Ngả Phàm thở phào nhẹ nhõm, nhóc không muốn nói cho La

Tiểu Lâu biết rằng, nếu là người khác thuê thì Arthur phải đòi một năm ít
nhất là 300 triệu, cái giá kia là quá rẻ cho La Tiểu Lâu rồi, nhóc vốn đang
sợ La Tiểu Lâu không vừa ý.

Đóng máy thông tin, La Tiểu Lâu trầm tư. 1.25 tỷ, đến 1 tỷ cậu cũng

không có. Hiện tại cậu kiếm được cũng khá, nhưng tiêu còn nhiều hơn. Gần
đây lại còn thích thu thập nguyên liệu cấp cao và thuốc cường hóa nữa chứ,
bởi vậy giờ La Tiểu Lâu chẳng có bao nhiêu tiền.

“Khụ, cậu định thuê chỗ đó hả?” Một giọng nói rầu rĩ cất lên, đây là 125

trẩu tre chuẩn bị đấu tay đôi với La Tiểu Lâu.

“Ừ, tao đang dao động lắm, cơ mà hổng có tiền.” La Tiểu Lâu thở dài,

vừa nói vừa xoa xoa cái đầu to tròn của 125. Trong giây phút ấy, cậu đã
nhận ra tính cố chấp với nguyên liệu của mình, “Lần này, dù mày có muốn
lén giúp tao giải quyết thì cũng chẳng có tiền đâu.”

125 lập tức phất đuôi, buồn bực gào lên với La Tiểu Lâu: “Chỉ có một

lần thôi! Thế mà cậu còn nhớ! Cái đồ lòng dạ hẹp hòi!”

“… Được rồi, tao thề là không nhắc lại nữa, nếu tao thuê chỗ kia thật thì

có thể mang xà đằng của mày tới đó, sau này không chừng chúng ta trồng
được thánh chu đằng đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.