CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1557

đã.”

Nguyên Nặc gật đầu, bỗng dừng lại, nhìn phía sau lưng La Tiểu Lâu.

La Tiểu Lâu nghi hoặc, bỗng nhiên có dự cảm vô cùng xấu.

“Vô cùng cám ơn em đã vất vả chạy đi cứu ta, tuy vẫn chưa thực sự có

ân cứu mạng. Ta nghĩ đêm nay chúng ta có thể thật tình thảo luận vấn đề
như vậy như vậy của em đấy.” Nguyên Tích thản nhiên nói, thanh âm có
mùi vị nguy hiểm.

La Tiểu Lâu run rẩy cả người, cứng ngắc xoay người lại liền nhìn thấy

Nguyên Tích cùng 1 đám người đứng ở phía sau.

Trời ơi, bọn họ đến đây khi nào? Mà mình cư nhiên ko hề hay biết. Như

vậy, những lời nói ban nãy của mình đã bị toàn bộ những người này nghe
đc?

Giống như trả lời cho nghi vấn của cậu, những người này ánh mắt có

chút do dự, còn có cả ánh mắt địch ý nữa.

Cảm tạ trời đất, may mà Vương tử chỉ huy bọn họ giải quyết xong đám

người bạch tuộc, chứ nếu để La Tiểu Lâu đến cứu, Vương tử điện hạ sẽ giết
bọn họ mất…

Nhìn Nguyên Tích đang đen mặt, La Tiểu Lâu run run nói:” A, ko cần

đâu. Thật đó! Vừa nãy em có nói gì sao?”. Cậu nhìn trái nhìn phải, phát
hiện Nguyên Nặc mang biểu tình xem kịch vui đứng ở phía sau, mà kẻ duy
trì cậu nhất là 125 … đã biến thành hòn đá vô tội nằm trong túi áo cậu – cái
tên bắt nạt kẻ yếu chết tiệt này, mi ko thể có chút cốt khí đc hay sao, chỉ cần
thông báo với mình 1 câu trước khi chết máy cũng đc mà.

La Tiểu Lâu gian nan nói:” Em rất cao hứng khi biết anh và mọi người tự

giải quyết đc nguy hiểm. Em biết là anh sẽ làm đc mà. Thấy các anh bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.