CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1608

hưng phấn trông đợi hôn lễ. Nếu ko phải vì mình, Nguyên Tích sẽ ko phải
đến nơi nguy hiểm thế này khi mới 18 tuổi.

Còn đang suy nghĩ, La Tiểu Lâu bỗng cảm thấy tay mình đụng phải cái

gì đó, cầm lên nhìn thì là 1 cái gì đó đã khô héo:” Này là cánh tay… oái,
Nguyên Tích, anh nhìn này, cái này hình như ko phải cánh tay.”

Nguyên Tích nhìn thứ trên tay La Tiểu Lâu. Này đúng ko phải là cánh

tay mà giống lá cây hơn, nhìn như hải tảo vậy. La Tiểu Lâu tiện tay xé đôi
lá cây ra thì thấy rõ những đường gân lá. La Tiểu Lâu chấn kinh: “Trời ạ,
đây ko phải động vật mà là thực vật.”

“Thật tốt. Vậy thì ta đã biết cách đối phó nó rồi.” Nguyên Tích lạnh lùng

nói. Hắn híp mắt phẫn nộ nhìn bên ngoài, lúc này bọn họ đã bị kéo xuống
đáy hồ rồi.

Dưới này có ko ít binh lính bị những cánh tay này quấn quanh, bọn họ

cũng mở lồng bảo hộ giống Nguyên Tích và La Tiểu Lâu, đang bị kéo
xuống dưới đáy. Thế nhưng, cái lồng của Nguyên Tích và La Tiểu Lâu bị
kéo đi nhanh hơn. Có lẽ bọn thực vật này cảm thấy ăn 2 người họ ngon hơn
chăng – La Tiểu Lâu chột dạ nghĩ đến 1 nửa huyết thống kia của mình.

“Thật tốt quá, chúng ta vẫn còn cơ hội cứu người.” La Tiểu Lâu nói.

Nguyên Tích nhìn thoáng La Tiểu Lâu đang vui vẻ, nói:”Lồng phòng hộ

của bọn họ ko tốt bằng của ngươi, nhất là đang dưới nước, còn phải duy trì
dưỡng khí bên trong nữa.” Tuy nói vậy nhưng ánh mắt Nguyên Tích vẫn
sáng hơn ko ít.

Tín hiệu bên trong lồng phòng hộ ko rõ ràng bằng bên ngoài nhưng La

Tiểu Lâu tựa hồ vẫn cảm thấy những binh lính đang kinh ngạc cùng vui
sướng, vương tử ko bỏ rơi bọn họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.