CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1644

ngươi.” Cơ giáp màu lam nói lạnh tanh.

Dị thú vừa phẫn nộ vừa nóng bỏng mà nhìn cơ giáp, ánh mắt hắn mang

theo mơ ước nói:” Ngươi còn chưa có nhận chủ, vì sao lại đi giúp đỡ 1 kẻ
nửa thú đứng về phía nhân loại như thế? Nếu ngươi ko có chủ nhân, ta có
thể làm chủ nhân của ngươi. Ngươi nên biết, ta chính là dị thú có máu tinh
khiết cuối cùng trên đời này.”

Ánh mắt cơ giáp lóe lên ánh sáng màu lam, ko trả lời hắn mà lại nâng

thanh đao lớn của mình lên.

Rốt cục dị thú cũng chịu lui bước. Hắn nhìn La Tiểu Lâu với ánh mắt

hung ác, chậm rãi nói:” Đc rồi, khi nào ngươi hiểu rõ thì có thể tìm ta bất
kỳ lúc nào.” Nói xong, hắn kìm nén tức giận và sát ý nhìn về phía Thiều
Dung, móng tay dài ra:” Ta đi tìm chút việc vui. Sau khi giải quyết xong
đám người này, chúng ta sẽ đi khỏi.”

“Ko đc. Ngươi phải rời khỏi đảo phong ấn ngay lập tức.” Cơ giáp nói.

Dị thú nhìn cơ giáp với ánh mắt khó tin:” Ngươi bị nhiễm bệnh độc ah?

Tại sao ta ko thể giết nhân loại? Chẳng lẽ ngươi đã quên hay vốn dĩ trong
hệ thống của ngươi ko có hai chữ ‘trung thành’ này?”

Cơ giáp ko trả lời, chỉ có súng viễn trình trên vai nó bắt đầu nhắm bắn.

Dị thú tức giận nhìn cơ giáp:” Ngươi nghĩ ngươi có thể cứu đc những

nhân loại này sao? Chớ quên ngươi đc dị thú chúng ta phát minh ra. Cho dù
ta ko đi qua nhưng ta vẫn có thể dùng ý thức nguyên lực khiến bọn họ tự
sát.” Nói xong, dị thú chậm rãi nâng tay lên.

Cơ giáp trầm mặc vài giây, sau đó ngắm bắn. Súng của nó ko bắn đạn mà

bắn ra tia sáng mãnh liệt vây quanh dị thú. La Tiểu Lâu thấy rõ ràng đó đều
là ý thức nguyên lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.