CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1865

125 rụt lui lại, nhưng rõ ràng là nó không đồng ý với phán đoán của

Nguyên Tích.

Nguyên Tích cầm cái đuôi xách cả người nó lên, sau đó hiểm ác mà hỏi

han “Sao vậy, ngươi có ý kiến gì à?”

125 run lên lẩy bẩy. Vì để tỏ ra rằng mình còn có cốt khí, nó cố phản

kháng bằng cách im lặng “…”

Một phút sau, 125 ở đằng sau La Tiểu Lâu khóc kêu “Aaaa, không, ta

thay đổi ý kiến rồi. Đây nhất định là đại vương tử điện hạ! Nhất định là
thế!”

La Tiểu Lâu quay đầu, nhìn 125 – sau khi bị Nguyên Tích gia bạo xong –

đầy ủ rũ, cũng không có ý định an ủi gì nó cả. Hắn sẽ không đối nghịch lại
Nguyên Tích. Khi 125 vì tìm kiếm sự an ủi mà nhảy lên vai La Tiểu Lâu,
La Tiểu Lâu lấy bức tranh thứ nhất mà nghi hoặc hỏi han “Đây là ai?”

125 liếc một cái, ánh mắt lại trừng to như mắt chuồn chuồn, gần như nhỏ

ra nước mắt mà nói “… là ca ca ta”

La Tiểu Lâu kinh ngạc mà nhìn lại lần nữa, sau đó so sánh với 125. Đều

là cơ giáp, cùng một người làm ra, sự khác biệt cũng hơi quá lớn thì phải.

Nhưng mà, La Tiểu Lâu rất nhanh lấy lại tinh thần, nói với Nguyên Tích

“Xem ra, chúng ta đoán không sai, ít nhất là đã định hướng đúng, Sáng Thế
Thần thực sự có liên quan đến Nguyên Triệt, có lẽ còn liên quan đến cả chủ
nhân 125. Mặc kệ thế nào, chúng ta đều phải đến thần điện một chuyến.”

Nguyên Tích gật đầu, nhìn thấy La Tiểu Lâu đưa tay muốn nhận lại bức

vẽ chủ nhân 125, khẽ cau mày, đem cả ba tranh cùng bức tranh vẽ Sáng
Thế Thần mà Ly Tác đưa cho thu vào túi áo của chính mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.