CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2007

Đối với câu cuối cùng của Nghiêm đại sư, Road âm thầm phản biện

trong đầu: Vương tử phi điện hạ nào cần đi chinh phục vũ trụ, ngài ấy cứ
chinh phục vương tử điện hạ là đủ rồi, mà vương tử điện hạ sẽ đem vũ trụ
dâng đến trước mặt La Tiểu Lâu.

“Được rồi, nếu ngươi đã không có việc gì thì sớm sớm lại chỗ ta” Bỏ lại

một câu này, Nghiêm đại sư thoắt cái đã xoay người ly khai, căn bản chẳng
hề tính cho vương tử điện hạ một cơ hội giải thích.

Mà Nguyên Tích cũng chẳng hề có tính toán giải thích, hắn chỉ liếc nhìn

La Tiểu Lâu một cái, nhớ đến động tác đầy dứt khoát quyết liệt của cơ giáp
màu lam sậm lúc chạy trốn, sắc mặt của hắn có chút chẳng đẹp nữa.

Sauk hi ngắt liên lạc, phi thuyền của cả bọn dưới sự hô ủng của ba phi

thuyền nữa an toàn trở lại đế đô, hơn nữa trực tiếp đáp xuống sân vườn của
hoàng cung. Đồng thời, tin tức vui mừng này đã được truyền khắp cả nước
trong thời gian ngắn nhất.

Cửa phi thuyền mở ra, Nguyên Tích dẫn đầu bước xuống. Bên ngoài,

Phượng Già Lăng cùng Nguyên Nặc đã đứng chờ bọn họ.

Nguyên Tích đi tới, cung kính nói với Phượng Già Lăng “mẫu thân, thực

xin lỗi, không kịp thông báo với ngài mà con đã vội chạy đi cứu người …
nhưng mà, hôm nay con mang về cho người một kinh hỉ!”

Phượng Già Lăng liếc tiểu nhi tử của mình một cái, rồi với tầm mắt ra

sau bả vai của hắn, đằng xa, đang bước xuống phi thuyền, là La Tiểu Lâu,
cùng một người nữa được La Tiểu Lâu đỡ.

Rất nhanh, toàn bộ thị vệ của hoàng cung khiếp sợ phát hiện, người được

La Tiểu Lâu đỡ xuống kia, trừ bỏ gương mặt trẻ hơn, thì tất thảy còn lại đều
giống Phượng Già Lăng bệ hạ như đúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.